có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Năm, tháng 1 09, 2025

"Tam Ca Sa Mạc"


Tác giả NCT đọc "Tam Ca Sa Mạc"


Mười lăm năm trước, vào cuối mùa thu, tôi có chuyến đi đến sa mạc Sahara ở Maroc. Tôi đã mang trong mình "cảm giác sa mạc" trước và trong khi viết tập thơ SA MAC (1975).

Thứ Bảy, tháng 1 04, 2025

Khánh Trường, Rượu Biết Rót Về Đâu





“… Soi gương nhìn kỹ mặt mày
Cũng râu cũng tóc đủ đầy giống… ta!
Thế nhưng trong cõi ta bà
Nhiều khi những tưởng mất cha cái mình…”
[Khánh Trường]


Tôi bị ám ảnh triền miên bởi những hình tượng ốm đau, kiệt quệ. Những lặng lờ thấp thỏm, sợ hãi đợi chờ cho một ngày cuối cùng, chấm hết… Nên đã rất ít khi tôi còn dám thăm hỏi ai thêm về chuyện thở ít, thở nhiều hay đã gần ngưng thở.

Thứ Sáu, tháng 11 22, 2024

Cái thú… dân chủ


Những người ủng hộ Donald Trump reo mừng chiến thắng
(Hình: New York Post)


Tôi bắt đầu tham gia bầu cử vào năm học lớp Ba, với tư cách là người đi cổ động. Nhiều lần. Khoái và vui. Được xếp hàng với nhau, bọn học trò trẻ con chúng tôi giương cao những tấm bảng với các dòng chữ “đi đông, bầu đúng cử xứng” và “xanh bỏ giỏ đỏ bỏ bì” viết bằng phấn hay mực, vừa đi trên đường phố vừa hô khẩu hiệu “Đả đảo Bảo Đại”, “Hoan hô chí sĩ Ngô Đình Diệm”. Với thằng nhỏ, ngoại trừ những tấm hình người đi kèm, những đả đảo hoan hô bảo đại ngô đình diệm chỉ là những con chữ thuần túy, không hơn không kém. Đến cuộc bầu cử tổng thống năm 1961, nhiệm kỳ 2, Đệ Nhất Cộng Hòa, tôi chưa đủ tuổi đi bầu, nên hôm đó, đạp xe đạp chạy vòng vòng quanh thành phố nghe ngóng tin tức (chỉ để giải trí), vì chưa bầu đã biết trước người đắc cử rồi.

Thứ Sáu, tháng 10 11, 2024

Kinh Ngạc




Độ này bỗng dưng có rất nhiều điều gây kinh ngạc cho nhiều người bạn của tôi, và nhất là cho tôi.

Thứ Tư, tháng 9 25, 2024

Hồn tôi bây giờ không biết lạc về đâu



Hồn tôi bây giờ không biết lạc về đâu

Thêm chút mùa thu lòng tôi xao xuyến
Tháng này buồn hơn các tháng trong năm
Cây gợi nhớ bao điều trong ký ức
Những tàn xanh trả lá lại cho rừng

Chủ Nhật, tháng 9 22, 2024

Quá Khứ Một Lần Nữa



Y đứng giữa phòng triển lãm nhìn ngó ngu ngơ những bức tranh, nhưng y không trông thấy gì hết, những màu sắc mát mẻ hay nóng sốt kia không ăn nhập gì đến y. Y ngồi xuống một chiếc ghế cao, mở một quyển sách, đọc lướt một dòng chữ. Một cậu bé mười hai tuổi, chết vì buồn. Không tưởng tượng nổi, không thể nào có thể tưởng tượng được. Mười hai tuổi, chết vì buồn. Có phải đó là cái chết của một thế hệ chưa kịp lớn như sự úa héo của một chồi lá chưa kịp xanh hay là cái chết của sự ngu xuẩn và bất lực? Còn y?

Thứ Ba, tháng 9 10, 2024

Phố Trắng



Tác giả: Anh Việt Thu
Ca sĩ trình bày: Hoàng Oanh

[Lời 1]:

Trong nhớ thương này anh thầm gọi tên em
Con phố đầy trời lệ bỏ mưa đêm
Mưa bay mưa rất nhỏ
Bàn tay đơm hoa cỏ
Mùa thu mưa đan mây bỏ lối nhỏ xa xưa
Anh đã yêu rồi tiếng hát đong đưa
Tiếng hát đong đưa khi chiều về chiều về
Khi chiều về em biết yêu chưa?
Đường mưa trắng lưa thưa.

Thứ Hai, tháng 8 12, 2024

Kẻ Đào Ngũ



Năm Mậu Thân, chiến trường Tây Bắc thành phố Huế vừa lắng dịu, tiểu đoàn của Công liền được lệnh tăng phái lên mặt trận phía Đông Nam. Vùng trách nhiệm giao lại cho một đơn vị Bộ binh bạn trấn giữ. Cả Tiều đoàn đã được thông báo tin đó. Họ chuẩn bị lên đường sáng sớm hôm sau.

Thứ Tư, tháng 8 07, 2024

Thế rồi, lá thư


Tranh Đinh Trường Chinh

Khi nàng đến, hội truờng đã đầy người. Thấy nàng loanh quanh tìm chỗ, chàng chuyển vào ngồi ghế trống bên trong, nhường ghế phía ngoài lối đi:

– Mời chị. Cậu sinh viên ngồi đây vừa có điện thoại người nhà gọi về gấp nên trống chỗ.

Thứ Tư, tháng 7 17, 2024

Giữ lời tìm nhau…




Giữ lời tìm nhau…
 
đêm lên ngày xuống đôi trời
trăm năm cười khóc nỗi đời hợp tan
vạc tìm bạn giọng gọi khan
muộn chiều con nước chứa chan lệ ròng

Chủ Nhật, tháng 7 07, 2024

Hát Không Dám Buồn




• Nguyên tác: Hát Không Dám Buồn
• Nhạc & lời: Ngu Yên 
• Trình bày: Julie Quang 
• Hòa âm & phối khí: Nguyễn Quang 
• Graphics: Concept by MarcMarc


Thứ Năm, tháng 7 04, 2024

Trong Vùng Rêu Im Lặng



– Con cứ can đảm vục đầu xuống nước thì cặp chân sẽ tự nhiên nổi.
- Nhưng mà nước vô mũi.
- Đừng thở.
- Nước vô mắt.
- Nhắm mắt lại.
- Nhắm mắt thì biết đâu mà bơi?
- Hãy cứ làm sao cho thân mình nổi đã. Bơi? Bơi đi đâu mà cần phải thấy đường? Này, coi chừng. Ba đè đầu con xuống đây.
- Khoan đã! Khoan đã! Để con chuẩn bị đã.
– Nhắm mắt nín thở chớ có chi đâu mà chuẩn bị?
- Rồi.