Tôn Phu Nhân Quy Thục
Cật ngựa thanh gươm vẹn chữ tòng,
Ngàn thu rạng tiết gái Giang-đông.
Lìa Ngô bịn-rịn chòm râu bạc;
Về Hán trau-tria mảnh má hồng.
Son phấn thà cam dày gió bụi;
Đá vàng chi để thẹn non sông?
Ai về nhắn với Châu Công-cẩn:
Thà mất lòng anh, đặng bụng chồng.
Tôn Thọ Tường
(bài họa)
Cài trâm sửa áo vẹn chữ tòng,
Mặt ngả trời chiều biệt cõi Đông.
Ngút toả đồi Ngô un sắc trắng,
Duyên về đất Thục đượm màu hồng.
Hai vai tơ tóc bền trời đất,
Một gánh cương thường nặng núi sông.
Anh hởi Tôn Quyền, anh có biết?
Trai ngay thờ chúa, gái thờ chồng.
Phan văn Trị