(Thủ bút và chân dung nhà văn KQ Lê Bá Định)
Xưa kia, lũy Đồng Hới một lần phân tranh Trịnh Nguyễn!
Nay đây, dòng Bén hải 2 phen chia cắt Việt Nam
Nghĩ mà đau lòng!
Suy thêm nát óc
Than ôi!
Máu chảy thành sông
Thây chồng như núi!
Chiến, tưởng đâu chống tàu, thắng Pháp,
Bình, những mong phạt Tống bình Chiêm?
Xua quân rầm rầm, rộ rộ, nghe như tướng Lý đánh bại 2 châu, kẻ Bắc quân có thấy lòng thêm tủi lúc tràn qua vĩ tuyến?
Ngăn giặc thù như vách sát tường đồng, giống như tướng Trần mấy bận chống quân Nguyên, người Nam quân có thấy mắt rưng rưng khi chống giữ Đông Hà!
- Ấy vậy mà đã 15 năm qua đàm hòa hội nghị
Bây giờ thì!
Đã chưa trâu, chửa bò gì, cũng đã "ba phe, bốn phía" đẻ ra mấy dòng"ngưng bắn"
Tuy rằng nghẹn họng, nghẹn hầu chi, cũng được "ba phe, bốn phía" bảo đảm cho 2 chữ" Hòa bình",
Ôi cha, Hòa bình!
Úy mẹ, Hòa bình!
Hòa bình ơi mi là cái chi chi mà có mi khó thế?
Kẻ nói mi giống như chim cu
Người xem mi như đồ trang sức.
Coi ra thì mấy đứa hippy mua mi cũng dễ, chúng đeo mi trên cổ, trên đầu... trong quần áo lót!
Xét thấy thì các trự nhà giàu như mi không khó, họ vô tiệm kêu cháo, kêu mì... sực đã rồi cũng liệng xương mi vào sọt rác!
Vậy mà!
Gọi mi 1000 năm!
Kêu mi suốt thế kỷ!
Chờ mi 20 năm!
Bây giờ mi lò đò đi tới, tới thiệt hay tới giả, mi nói thật ta nghe, nếu không ta bẻ cổ!
Phút này mi nhấp nháy mi ra, ra luôn hay rụt cổ, nhìn nhận cho ta biết, nếu xạo ta thui lông!
Này này ta nói cho mà biết,
Một ngàn năm quân Tàu nó nhốt mi, tao sực bào ngư, vi cá xong rồi, ta còn bắt được mi qua khói thuốc phiện!
Một trăm năm thằng Tây nó giấu mi, ta đớp phó-mát, sữa bò xong; rồi ta còn tóm được mi qua hơi rượu sâm-banh!
Giờ đây gần 20 năm vuột tới vuột lui, mi chớ có hòng giở cái trò 5, 4 (1954),
Hòa bình bớ hòa bình!
Nói phải biết nghe, dạy cho biết phép,
Lần này mi ráng trở về, sướng gì mà nhìn xáo thịt nồi da,
Phen ni mi cố ở luôn, tội tình chi mà để xé mất bức dư đồ
Thôi thôi:
Ngôn bất tận ý
Ta đã nhiều lời,
Nay mi đang lấp ló ngoài song, ta từ tâm cho mi trở lại,
Giờ mi đang thấp thỏm ngoài hè, ta rộng lượng cho mi vào cửa,
Này Hoa bình!
Có mi về, ta cũng thắp hương 3 lớp, trước bàn thờ Tổ quốc, ta cúi lạy giống Rồng Tiên thôi ngưng tay kiếm,
Được mi đây, ta tạm sắp rượu 3 chung, trên mảnh đất Quê hương, ta nguyện cho nước Việt Nam hêt đổ máu thù.
Ô hô! Hòa bình!
Lành thay! Tốt thay!
1974
Lê Bá Định
Nay đây, dòng Bén hải 2 phen chia cắt Việt Nam
Nghĩ mà đau lòng!
Suy thêm nát óc
Than ôi!
Máu chảy thành sông
Thây chồng như núi!
Chiến, tưởng đâu chống tàu, thắng Pháp,
Bình, những mong phạt Tống bình Chiêm?
Xua quân rầm rầm, rộ rộ, nghe như tướng Lý đánh bại 2 châu, kẻ Bắc quân có thấy lòng thêm tủi lúc tràn qua vĩ tuyến?
Ngăn giặc thù như vách sát tường đồng, giống như tướng Trần mấy bận chống quân Nguyên, người Nam quân có thấy mắt rưng rưng khi chống giữ Đông Hà!
- Ấy vậy mà đã 15 năm qua đàm hòa hội nghị
Bây giờ thì!
Đã chưa trâu, chửa bò gì, cũng đã "ba phe, bốn phía" đẻ ra mấy dòng"ngưng bắn"
Tuy rằng nghẹn họng, nghẹn hầu chi, cũng được "ba phe, bốn phía" bảo đảm cho 2 chữ" Hòa bình",
Ôi cha, Hòa bình!
Úy mẹ, Hòa bình!
Hòa bình ơi mi là cái chi chi mà có mi khó thế?
Kẻ nói mi giống như chim cu
Người xem mi như đồ trang sức.
Coi ra thì mấy đứa hippy mua mi cũng dễ, chúng đeo mi trên cổ, trên đầu... trong quần áo lót!
Xét thấy thì các trự nhà giàu như mi không khó, họ vô tiệm kêu cháo, kêu mì... sực đã rồi cũng liệng xương mi vào sọt rác!
Vậy mà!
Gọi mi 1000 năm!
Kêu mi suốt thế kỷ!
Chờ mi 20 năm!
Bây giờ mi lò đò đi tới, tới thiệt hay tới giả, mi nói thật ta nghe, nếu không ta bẻ cổ!
Phút này mi nhấp nháy mi ra, ra luôn hay rụt cổ, nhìn nhận cho ta biết, nếu xạo ta thui lông!
Này này ta nói cho mà biết,
Một ngàn năm quân Tàu nó nhốt mi, tao sực bào ngư, vi cá xong rồi, ta còn bắt được mi qua khói thuốc phiện!
Một trăm năm thằng Tây nó giấu mi, ta đớp phó-mát, sữa bò xong; rồi ta còn tóm được mi qua hơi rượu sâm-banh!
Giờ đây gần 20 năm vuột tới vuột lui, mi chớ có hòng giở cái trò 5, 4 (1954),
Hòa bình bớ hòa bình!
Nói phải biết nghe, dạy cho biết phép,
Lần này mi ráng trở về, sướng gì mà nhìn xáo thịt nồi da,
Phen ni mi cố ở luôn, tội tình chi mà để xé mất bức dư đồ
Thôi thôi:
Ngôn bất tận ý
Ta đã nhiều lời,
Nay mi đang lấp ló ngoài song, ta từ tâm cho mi trở lại,
Giờ mi đang thấp thỏm ngoài hè, ta rộng lượng cho mi vào cửa,
Này Hoa bình!
Có mi về, ta cũng thắp hương 3 lớp, trước bàn thờ Tổ quốc, ta cúi lạy giống Rồng Tiên thôi ngưng tay kiếm,
Được mi đây, ta tạm sắp rượu 3 chung, trên mảnh đất Quê hương, ta nguyện cho nước Việt Nam hêt đổ máu thù.
Ô hô! Hòa bình!
Lành thay! Tốt thay!
1974
Lê Bá Định
(Trong "Tuyển Tập Thơ Truyện Không Quân", Vàng Son xuất bản, Sài Gòn 1974)