Nguyên tác: Crazy
Nhạc & lời: Willie Nelson
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Trách mình khờ dại sau những đêm dài thao thức
Vẫn thấy mình khờ dại chờ ngóng trong cô đơn
Biết rằng cuộc tình này chỉ có ta còn níu kéo
Vẫn hay có ngày, người vì ai đi mãi không quay về
Trở trăn, một mình ta mãi âu lo vấn vương
Chẳng hay vì đâu đã hết bao yêu thương?
Quá khờ vì mình còn nung nấu chút tình hư ảo
Ôi, ta quá điên vì cứ yêu
vì quá điên mà khóc thương
Dù vẫn biết rằng, ta sẽ mất nhau
Crazy
Crazy, I'm crazy for feeling so lonely
I'm crazy, crazy for feeling so blue
I knew you'd love me as long as you wanted
And then someday, you'd leave me for somebody new
Worry, why do I let myself worry?
Wondering what in the world did I do?
Crazy for thinking that my love could hold you
I'm crazy for trying
And crazy for crying
And I'm crazy for loving you
NT: Về đề tài cảm xúc, nhà vật lý học (kiêm triết gia) Leonard Mlodinow giả thiết rằng ta có thể chỉ là một nhóm tế bào trên một dĩa petri dish, một nhóm tế bào có ý thức về sự hiện hữu của nó. Từ ý thức đó, nó đã tạo nên xúc cảm cũng như thế giới hoang tưởng trong đó có cả vũ trụ, thượng đế, nhân loại, cùng những nhiêu khê khác như chiến tranh, hòa bình, tình yêu, thù hận…
Ngay cả nỗi khổ đau vì tình phụ cũng chỉ là ảo tưởng… vì nó chỉ là một nhúm tế bào có ý thức.
Và cứ như thế, ca khúc Crazy cũng như bản Việt tôi đã đặt tên là Dại Khờ cũng chỉ là ảo tưởng.
Của tôi. Của bạn. Của một số bạn bè của KẻJazz…
Ngay cả sự khác biệt giữa Dại Khờ của 2017 và 2023 cũng chỉ là ảo tưởng.
Ông Leonard Mlodinow đã không buồn chứng minh. Nhưng lai lịch của ông ta gồm một thời gian khoảng 15 năm viết sách chung với Stephen Hawking, cha đẻ của thuyết black hole. Vì vậy mà nhúm tế bào này không dám phản đối gì.
Thôi thì các bạn cứ lắng nghe một ca khúc ảo với ít nhiều xúc cảm ảo vậy nha.