(Tranh: Đinh Trường Chinh)
Đành
Bàn tay ấy lạnh – đành buông
Nhân gian ấy lạnh – đành buồn biết sao!
Chuyện mình – đành giấc chiêm bao
Chuyện tình yêu ấy – đành vào lãng quên.
Con sông ấy lạnh – đành thuyền trôi xuôi
Đôi ta – đành lỡ hẹn rồi!
Mộng trăm năm ấy – đành thôi xa rời
Lá thu se lạnh – đành rơi
Con đường ấy lạnh – đành người ra đi
Ấy ơi! – đành đã chia ly
Câu thề nguyện ấy – đành ghi mây trời
Cũng đành thôi nhé phai phôi
Cùng đành thôi! Cũng đành thôi… thôi đành.
Ngô Tịnh Yên