Giữ lời tìm nhau…
đêm lên ngày xuống đôi trời
trăm năm cười khóc nỗi đời hợp tan
vạc tìm bạn giọng gọi khan
muộn chiều con nước chứa chan lệ ròng
bèo mây biền biệt trôi dòng phù hư
mộng hoài là mộng hồ như
gió qua vỡ giấc tương tư thình lình
gió qua phai nhạt hương tình
trăng ngơ ngác kiếm bóng mình xanh rơi
như từng hai đứa tàn hơi
mà mơ ước vẫn chơi vơi nghìn trùng
mà sinh ly vẫn mịt mùng
bước chân cố lý vô cùng xa xôi
môi chờ mãi một làn môi
người chờ mãi một đơn côi miệt mài
bụi hoa xưa đã lên vài
nhánh vàng cổ tích dốc dài tình nhân
gót mùa đi đã phân vân
cỏ cây chợt đã nghe thân rã rời
buồn sâu kén đã tơi bời
bướm ơi chuyển kiếp giữ lời tìm nhau…
Phạm Hiền Mây