Thu Phai
Như những ngày xưa chưa có nhau
Thu chơi vơi trên đỉnh sương mù
Ai có mong ai về cuối mộng
Sao dốc thu chiều lung linh đau
Nhạc chiều hoang bâng khuâng vai nghiêng
Mây quên xanh khẽ chùng vai áo
Ghế đá dài theo bóng muộn phiền
Thì cứ là không nhắc, không mong
Để nghe tiếng thở ngộp muôn trùng
Để xanh đáy mắt giòng sông nghẹn
Có giọt sương nào rưng bên song
Thu đi, như em qua dốc xưa
Bỏ thơ thẩn nắng, lá vàng mơ
Để em khóc níu heo may thấp
Đá sỏi ngọt bùi tiếng gót khua
Thì cứ sương mù mênh mông đi
Cuối trời đâu nữa bóng Trương Chi
Nhớ quên cũng đã con thuyền lạnh
Đáy cốc mờ giòng sông biệt ly.
Đặng Kim Côn