• Nguyên tác: It Started to Rain
• Nhạc & lời: Amos Lee
• Lời Việt: Nguyễn Thảo
• Trình bày: Nguyễn Thảo
• Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
• Final mix: LeVuMusic Studio
• Photo & graphics: MarcMarc
Biết sao đây
Chẳng thể nao ngờ giây phút này
Khóa valise sẵn rồi
Mà sao chẳng nói một lời?
Nhìn bánh xe lăn nhanh
Giống bao ngày qua trước đây
Thoáng chốc thôi, anh chợt hiểu
Lần này vĩnh viễn chia tay
Và rồi tim anh quá xác xơ
Sỏi đường nặng nề xe nghiến nát hơn
Trời sụp tối theo cơn mưa
Dòng nước mưa tuôn trào
Màn nước mưa mờ lấp
Là bốn mươi hôm
Chìm dưới mưa lạnh căm
Hàng xóm ghé qua
Lấy đi vài ba thứ bỏ quên
Những dấu yêu, những nụ cười
Một thời ta đã góp gom
Rồi lòng mình nặng tấn đá treo
Vì chẳng ngừng suy nghĩ quắt quay
Giờ cuộc sống thêm bấp bênh
Cùng nước mưa tuôn trào
Màn nước mưa mờ lấp
Là bốn mươi hôm
Chìm dưới mưa lạnh lùng
Màn nước mưa mờ lấp rồi
It Started to Rain
Sally Jane
How did it end up this way
With our boxes packed
And not one word to say
The children play
As your car pulled away
I didn't realize 'til then
It was really goodbye
With your wheels on the gravel
I felt my heart strings unravel
As it started to rain
It started to rain
It started to rain
Forty days
It started to rain
The neighbors came
And they bought what remained
Of the life we built
With lovin', with laughter
Then my heart started sinking
'Cause I couldn't help thinking
Their fate would be the same
It started to rain
It started to rain
It started to rain
Forty days
It started to rain
NT: Như đã được nhắc tới trước đây trong buổi “tương tác” với AI, Amos Lee và nhạc phẩm It Started to Rain là một kết hợp rất tuyệt, đối với tôi. Lần đầu tiên nghe, tôi đã say sưa với giọng hát khan khản đục cũng như lời nhạc với nhiều ẩn từ, tiếng bass đều đều như tụng niệm , tiếng cymbal nhè nhẹ như tiếng mưa, tiếng guitar điện day dứt như tiếng “heart strings unraveled”…
Tôi nhớ mình đã mất khá nhiều thì giờ để viết lời Việt, vì những hình ảnh mỏng manh khó chuyển ngữ hay là cảm xúc từ ký ức của chính mình quá hỗn độn để viết xuống? Tiếng sỏi lạo xạo, tiếng giây tim sút chỉ, hình ảnh mưa tiếp tục rơi, bốn mươi ngày mưa, trận đại hồng thủy, tương lai của những vật lỉnh kỉnh đã gom góp trong suốt những năm tháng hạnh phúc, đó là những ghi vội của tôi quanh câu chuyện tình này.
Bài nhạc đã đào bới những cảm xúc gai góc của thời trẻ, những giông bão mịt mùng, những đêm tối tưởng như không bao giờ dứt. Tôi nhớ chiếc xe Honda Civic chất chỉ đủ cho cuộc đời mình. Tôi nhớ những đống đồ đã để lại bên đường. Tôi nhớ những xa lộ đã dẫn tôi đi. Tôi nhớ những thành phố đã giữ tôi lại trong khoảnh khắc. Tôi nhớ những căn phòng trọ đã lần lượt trôi qua. Tôi nhớ chiếc valise lúc nào cũng có quần áo. Tôi nhớ những Xuân Hạ Thu Đông. Rồi Mưa...