(Tranh: Đinh Trường Chinh)
Sài Gòn Tháng Tư
Mây trời chùng xuống thấp
Tháng Tư Sài gòn hấp hối cơn mê
Phố vắng thu mình sau cánh cửa
Thoảng hoặc người đi vội mong về
Không hoa nắng, nhạc chào
Anh lính chiến cúi đầu chợt khóc
Chuyện gì ai biết được
Nhìn nhau ngầm hiểu những ngày sau
Chiếc xe cũ bụi đường vương vấn
Tôi về ghé qua nhà bạn
Thăm hỏi bâng quơ
Rượu uống nhiều chưa đủ át âu lo
Những nét mặt mệt mỏi
Đôi mắt ẩn tàng trong đáy cốc
Tôi tìm đến nhà người yêu
Bồi hồi đứng ngoài đầu ngõ
Vì ba nàng rất khó
Về Sài Gòn là nhớ, là thương…
Tôi không gặp nàng
Đèn đường màu vàng, màu đỏ
Tôi đi về còn ngỡ, còn mong
Lòng lịm tắt
Như học trò vở lật sang trang
Trời Tháng Tư – Sài Gòn ủ dột
Mây xám xây thành ngăn cách nhau
Sài gòn của tôi im buồn vẫn đợi
Chiều tàn theo nỗi nhớ qua mau
Sài Gòn mất rồi bao giờ trở lại
Thầm xa xôi, ngần ngại câu gì
Như nẻo đời chẻ nhánh chia hai
Sài Gòn Tháng Tư – Sài Gòn biền biệt.