(Hình: Nguyễn Bá Trạc)
Một Valentine-Một người tình-Một quê hương
Lầu xưa thấp thoáng rêu mờ
Cánh chim hoàng hạc bây giờ về đâu?
Xưa nay thơ vẫn mang sầu
Để lòng thổn thức buồn đau nối dài
Cảo thơm đóng bụi có ai ngỡ ngàng?
Chuông chùa động cánh mai vàng
Khẽ rơi rụng xuống bên hoàng hôn xuân
Một mai sông núi tương phùng
Xua tan bụi bẩn trên vùng cảo thơm
Xuân về chắc sẽ vui hơn
Hạc về bay khắp từ Đông sang Đoài
Cớ gì… “Mười Bốn Tháng Hai”
Yêu nhau đâu chỉ là ngày này thôi!
Hãy nhìn mây lửng lờ trôi
Trên giòng sông bạc lả lơi trăng vàng
Yêu em đâu phải vội vàng
Ngổn ngang tóc rối nồng nàn mau phai
Yêu em tình vẫn mê say
Theo dòng lục bát nối dài ngàn sau…
Lê Minh Sơn