Và con đường im lặng bước chân nhau
Những hàng cây trút lá khóc rưng rưng
thương tiếc mãi một thời trong vô vọng
giấc mơ tàn theo mùa thu lá rụng
và con đường im lặng bước chân nhau
khi mùa thu này, mùa thu xưa đã khác
dẫu lá vàng vẫn còn vang tiếng hát
âm điệu bây giờ tha thiết hơn xưa
Mình bước vào nhau từ một cơn mưa
cuốn trôi theo những tháng ngày lầm lũ
qua bão giông không còn nơi ẩn trú
thành dòng sông chia nhánh mãi xa lìa
Rồi cơn mưa theo gió cũng quay về
giữa mùa thu rơi trong chiều vội vã
ngươì vẫn xa bên kia bờ bến lạ
nỗi khát khao như con nước ngân dài...
Phạm Ngọc
10062022