Nhạc: Nguyễn Minh Châu
Tiếng hát: Pia Nguyễn
Nhớ Về Quê Xưa
Rồi một ngày... tôi về thăm quê cũ,
Thăm con đường ướt sũng, lá me bay.
Thăm phố phường, trường học thuở thơ ngây,
Mong tìm lại người thân từ lâu lắm.
Nhớ chuyến phà đông đúc những năm qua,
Nhớ dòng sông êm ả chảy hiền hòa,
Người rộn rã qua phà ngày giáp Tết.
Ôi Bạc Liêu! Xa xôi mà thân thiết,
Những cánh đồng thơm ngát lúa mênh mông.
Nhớ trường xưa,phố cũ nép bên sông.
Đò qua chợ, về Trà Kha lộng gió.
Ghé Sài gòn một ngày không nắng đổ,
Nhìn con thuyền neo đợi phút ra khơi.
Bến Tàu đây, tấp nập những dòng người.
Mưa nhè nhẹ gợi bao niềm thương nhớ!
Chợ Bến Thành thân quen mà bỡ ngỡ,
Cô bán hàng xinh xắn có còn đâu!
Những người xưa giờ tóc đã ngã màu!
Đường phố cũ... bây giờ xa lạ quá !
Nhà tôi đó, ngôi nhà xinh, ngói đỏ,
Nép bên thềm chúm chím đóa hồng tươi.
Hương ngọc lan như quấn quít bên người...
Hàng hiên vắng... nhà xưa còn đâu nữa!
Về Gia Long, lòng bùi ngùi nhớ mãi,
Từng lối mòn,từng ghế đá thân quen.
Giờ tan trường, tà áo trắng tung tăng,
Vui ríu rít, rộn ràng một góc phố...
Rồi một ngày... trời cuối đông, nắng mới,
Bước ngập ngừng, nhung nhớ khoảng trời mơ...
Rời xa quê, biết bao giờ trở lại?
Xin gởi người tất cả mảnh tình thơ!
Cuc Dang
Paris 3 /tháng 2/2018