Nhạc & lời: Lê Vũ
Trình bày: Vũ Đèo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: Vũ Đèo
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Lời thì thầm đêm đó ngày xưa
Lời ai nói đây, phút giây vô tình
Lời tan mất trong đêm đen thinh lặng
Lời theo gió đi về đâu?
Một mình ta một bóng hoàng hôn
Nhìn theo ánh sao cô đơn lạnh lùng
Lặng nghe gió rung xôn xao cây cành
Lời xưa có ai còn nhớ?
Lời yêu thương như sương như khói
Rồi tan theo gió mưa hững hờ
Nhạt đôi môi, tiếng yêu lững lờ
Tàn phai theo thời gian ơ hờ.
Lời yêu thương chìm trong quên lãng
Còn ta với khung trời hiu quạnh
Một niềm riêng xót xa đơn lạnh
Một tình yêu khói sương mỏng manh.
Lời như nỗi đam mê trong ta lần đầu
Phút say sưa môi hôn vội vàng
Ngón tay đan trong nhau dịu dàng
Tóc mơn man trên da thịt ngàn
Có bâng khuâng cưu mang một đời?
Có miên man ôm mãi trong lòng?
Rồi như bóng đêm dần tan?
Một mình ta một bóng hoàng hôn
Nhìn theo ánh sao cô đơn lạnh lùng
Lặng nghe gió rung xôn xao cây cành
Lời xưa có ai còn nhớ?
Lời ngày xưa như sương như khói
Rồi tan theo gió mưa phũ phàng
Nhạt đôi môi tiếng yêu lỡ làng
Tàn phai theo thời gian bẽ bàng.
Lời yêu thương chìm trong quên lãng
Còn ta với cõi đời hiu quạnh
Một niềm riêng xót xa đơn lạnh
Một tình yêu khói sương mỏng manh.
Đâu lời nói xưa
Ôi lời xưa!
Ôi lời xưa!
LV: Lời Thì Thầm đã được viết ra từ lâu lắm rồi nhưng tôi không làm sao thực hiện cho xong bài được. Một phần là vì tính tôi kỳ quái: làm hoà âm cho nhạc người khác, dù hay dở gì tôi cũng tìm ra hứng để làm nhưng khi làm hoà âm cho nhạc mình viết thì tôi lại thấy ngán ngẫm, mất hứng. Không biết có phải vì “tự ty mặc cảm” hay “bụt nhà không thiêng” gì đó nhưng tôi luôn cảm thấy “lực bất tòng tâm” khi soạn nhạc cho bài mình viết. Lý do thứ hai không thực hiện được LTT sớm hơn là vì không tìm được ra người hát. Tôi hát không xong nhờ qua bạn hát nhưng kẹt cái lúc viết thì lại không ngó ngàng gì đến cao độ nên bài vừa có nốt thật thấp mà cũng vừa có nốt quá cao. Thành thử ra cả hai hát thử cũng không cách nào làm cho hoàn hảo.
Tôi cũng có tìm cách viết lại cho nốt nhạc phù hợp với quãng độ của giọng tôi và bạn; nhưng bạn lại không thích phiên bản mới. Cứ thế mà bài này nằm xó đóng bụi bao nhiêu năm nay. Đến khi được quen biết Vũ Đèo.
Điều tôi yêu mến nơi VD là, ngoài giọng hát đặc biệt thiên phú của anh, VD xử lý những bài anh hát thật cẩn trọng, khác hẳn với nhiều người khác. Với anh thì không có chuyện bài nào dễ thì chỉ cần thâu một buổi là xong. Tôi rất hưởng ứng tinh thần này của anh. Có nghĩa là anh xem trọng việc tôi làm và cẩn tắc với công sức của riêng một mình. Mỗi một câu hát ra, mỗi lúc lấy hơi là một giãi bầy tâm tình của VD. Anh suy nghĩ, cân nhắc để đặt cả tâm tư vào bài hát. Anh thâu đi thâu lại không biết bao nhiêu lần để gửi cho tôi gột rửa chọn lọc. Tôi thấy mệt nhưng rất vui, rất đáng công.
Tôi nổi ít hứng viết LTT cũng chỉ từ một nốt quãng 9 trong hợp âm thứ: “Lời thì thầm đêm đó ngày XƯA…” Nốt quãng 9 này luôn tạo cảm giác chơi vơi, lơ lửng. Lơ lửng như những lời thì thầm hão huyền đã bay đi theo gió… Lời thì thầm nơi đầu môi chót lưỡi?