(Tranh: Đinh Trường Chinh)
Đọc thư người bạn cũ
Thư anh viết từ quê hương nghèo khó
Nét chữ gầy nghiêng đổ
Tôi hình dung anh như đang còng lưng
Trên những luống cày mới vỡ
Bao nhọc nhằn đè xuống vai anh
Đè xuống đời anh nghiêt ngã
Ngọn đèn chong thức
Bóng anh nhòe trên vách cô đơn
Điếu thuốc rê quấn giấy học trò khét lẹt
Ngậm đắng lòng anh
Cõi riêng niềm u uất
Mười năm xô dạt anh vào cơn mộng dữ
Dông bão thổi suốt dài theo anh cuộc đời
Không phải tình cờ chợt nắng chợt mưa
Rơi rớt lại những tan hoang ngậm ngùi chuyện cũ
Mười năm tên võ sĩ thấm đòn thua cuộc
Đời đóng khung anh
Mây trắng thời gian bay ngoài song sắt
Nghe sương muối bóng chiều đổ xuống những tàn phai trên tóc
Mười năm anh về giữa mất mát hư hao
Giữa xa lạ tình người đổi khác
Sợi thừng cũ căng lâu ngày vụt đứt
Chiếc lá khô, ân nghĩa đoạn bay vèo
Cây sầu đông đứng giữa trời dông bão
Che phía nào ngăn được nỗi thương đau!
Thư anh viết trải lòng bi thiết
Những chua cay, những vấp ngã sau cơn đổi đời dị biệt
Cố gượng đứng lên
Anh dìu anh qua những ngày tháng buồn
Anh dìu anh đi giữa loài cây cỏ độc.