Hương Xưa
Ly chưa cạn hồn đã say ngất ngưởng
Đường thênh thang mà chẳng thấy lối về
Trong tiềm thức mù mờ đời dâu bể
Vết thăng trầm chìm nổi tựa cơn mê
Dáng thướt tha bước chậm gót học trò
Nắng trưa hè gợi nhớ tuổi ngây thơ
Cơn gió nhẹ mang về làn tóc rối
Tình rơi xuống vai mềm không thể giữ
Tay vụng về đem bối rối vào tim
Ngọt môi hôn sâu đậm cả đời tìm
Sao biết được lần nào là ly biệt?
Nếu trót lỡ cưu mang sầu hệ lụy
Có đành lòng buông lỏng nỗi mê say?
Mặc phong ba gom cả gió mưa bay
Vẫn ôm giữ mùi hương dù rất cũ.
T T Nguyễn