(tranh Đinh Trường Chinh)
Bên đời xuân vô nhiễm
1-
đưa tay níu sợi nắng tàn trên lá
sợ cánh hồng hoang lạnh giữa âm u
đời an tịnh với những ngày du lữ
bên đèn khuya nhìn biển tắm sương mù
đường chim bay như cách biệt ngàn trùng
lại một mùa Xuân –
lại thêm một mùa Xuân viễn xứ
lại thêm u hoài, lại thấy bâng khuâng
2-
từng giọt nước long lanh chờ chuyển kiếp
nép gành son trao lời cuối tạ tình
đêm tịch mịch –
đêm tàn năm tận tuyệt
trời nguyên tiêu chừng đợi lửa vô minh
3-
tiếng ai hát bên triền non lạnh vắng
lời thiết tha như ru dỗ tình đầu
ly rượu ấm trên tay dường đã cạn
ta thẫn thờ nhìn khói thuốc bay cao
mây thì vẫn là mây ngàn trôi nổi
lá và hoa cũng kết lộc âm thầm
đêm lặng lẽ,
đêm tàn năm vời vợi
chong đèn khuya ngồi hứng gió thanh Xuân
Phan Bá Thụy Dương