Khi tôi về nơi ấy
nâng lên môi một cánh hoa đồng nội
tôi hỏi về vạt nắng buổi trưa
tôi hỏi về đám mây trôi
ngữa người trên cỏ
tôi nhìn thấy tôi
tôi tìm về căn nhà nhỏ
gỏ lên cánh cửa
chiếc giường cũ kỷ vắng một người thương
nhạt hẳn một mùi hương
mùa thu cũ
luồn vào tay những sợi tóc buồn
tôi hỏi về tình yêu
tôi hỏi về cái lạnh
ngọn gió vô tình không ư hử
bay qua
khi tôi về nơi ấy
khô cạn một dòng sông
khi tôi về nơi ấy
người có về cùng không?
Âu thị Phục An