có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Sáu, tháng 11 22, 2019

Nguyệt khúc

thơ: Lê Văn Trung
nhạc: Chính Mung
trình bày: Lâm DungPhương Thảo




Nguyệt Khúc

Em buồn như bóng nguyệt
lạnh bên đồi sương khuya
em là trăng-vạn-kiếp
tận phương-trời-hôn-mê

hồn tôi như chiếc lá
rụng suốt mùa ăn năn
nguyệt-rằm xưa sáng quá
nguyệt-tình xưa mù tăm

hồn tôi như bến sông
sóng vổ buồn mỏi mệt
nguyệt-tình xa vời vợi
nguyệt-sầu tàn thu đông

hồn tôi như thánh giá
nặng bóng tình trăng xa
vấp bờ trăng gục ngả
khúc-nguyệt-tình phôi pha

hồn tôi như bóng chim
đậu bên mồ thiên cổ
uống màu-trăng-bạc-tình
xác khô gầy đáy mộ

em là trăng-thiên-thu
mấy ngàn năm tròn khuyết
giữa nhân gian mịt mù
giấc mơ chìm bóng nguyệt

hồn tôi như phù vân
em là trăng-tuyệt-bích
mây trôi vào ngàn năm
những nẻo đường chia biệt

những dặm dài ly tan
giữa đất trời u tịch
ôi nguyệt-tình mù tăm
ôi trăng-mùa-sau-hết

em là trăng chiêm bao
chảy qua đời hiu hắt
hồn tôi như vì sao
rụng bên trời xa lắc

hồn tôi từ vô tận
đã tan mù như sương
phía chân trời vô hạn
chìm trong chiều tai ương

hồn tôi từ muôn kiếp
đậu xuống cõi vô cùng
trăng-nẻo-về đã khép
nguyệt-tình xa muôn trùng

ôi màu trăng bất tuyệt
một phương người đăm đăm
ôi tình trăng-muôn-kiếp
một phương tôi mù tăm

em là khúc-nguyệt-rằm
vang giữa hồn trăng biếc
khúc-nguyệt-tình vô âm
cuối phương trời vô sắc

ngàn năm tôi trở lại
đứng giữa trần gian buồn
tìm màu trăng-hương-nhạt
lạc giữa hồn-trăng-sương

ngàn năm tôi trở lại
khúc-nguyệt-sầu phôi pha
hồn tôi như giọt lệ
còn ấm tình trăng xa.

Lê Văn Trung
1980