có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Bảy, tháng 11 10, 2018

Người Tình Radio





Nhạc: Delaney & Bonnie Bramlett, Leon Russell 
Lời Việt: Ngu Yên 
Trình bày: Nguyễn Thảo 
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ 
Phòng thâu: ElevenSixteen 
Final mix: LeVuMusic Studio 
Photo & graphics: MarcMarc



Người Tình Radio 
(Người Hỡi Còn Nhớ Tình Xưa) 

Khúc ca buồn phát thanh trên đài. 
Bùi ngùi Tiếng em hát (nhớ) lại một thời 
Một thời yêu em đắm say 
Tiếng guitar thiết tha réo gọi bồn chồn 
Nhưng không đến gần được người 
Vì người trên radio 
Ngày ta yêu nhau, như mây trôi, em bên tôi, nói rằng: 
"Một ngày mây sẽ đến bên nhau, cho nhau cơn mưa mặn nồng." 
Nhưng mây trôi, xa xôi, bao năm, quên đi lời thề 
Người hỡi tình xưa 
Có nhớ đến tôi 
Tháng năm dài, cô đơn thấm lạnh lùng đời 
Ước mơ sẽ gặp lại người 
Cùng nhau yêu thương mãi thôi 
Biết nói gì, nhắn em trở về gặp lại 
Khát khao để được bùi ngùi 
Ngồi nghe em chơi guitar 
Ngày ta yêu nhau, như mây trôi, em bên tôi, nói rằng: 
"Một ngày mây sẽ đến bên nhau, cho nhau cơn mưa mặn nồng." 
Nhưng mây trôi, xa xôi, bao năm, quên đi lời thề. 
Em ơi, em ơi, em ơi, ô... em ơi... 
Lòng mãi còn yêu 
Tôi nhớ em nhiều 


Superstar 

Long ago, and, oh, so far away 
I fell in love with you before the second show 
Your guitar, it sounds so sweet and clear 
But you're not really here, it's just the radio 
Don't you remember, you told me you loved me baby? 
You said you'd be coming back this way again baby 
Baby, baby, baby, baby, oh baby 
I love you, I really do 
Loneliness is such a sad affair 
And I can hardly wait to be with you again 
What to say to make you come again? 
Come back again and play your sad guitar 
Don't you remember, you told me you loved me baby? 
You said you'd be coming back this way again baby 
Baby, baby, baby, baby, oh baby 
I love you, I really do


NT: Những năm mới đến định cư tại Hoa Kỳ, ở một thành phố mà anh em chúng tôi gọi là Tiểu Thạch (Little Rock), mỗi ngày tôi vẫn nghe ca khúc Superstar lải nhải trên khắp đài phát thanh. Nghe riết thành quen. Không rành tiếng Mỹ nhưng vẫn lẩm nhẩm hát theo được một vài câu. Ban ngày đi học. Ban đêm đi rửa chén ở nhà hàng Cajun’s Wharf. Vừa rửa chén, vừa hát.

Nhà hàng có một cái bar nhỏ ấm cúng (thời đó, hể chỗ nào đèn mù mờ đều thấy quá ấm cúng). Đêm đêm, có anh Ed đệm đàn dương cầm, có cô Anne lên bục hát những bài nhạc thời thượng, như… Superstar. Cô Anne có đôi mông vĩ đại. Đứng nhìn ngắm cô từ trong nhà bếp, qua ô kính tròn nhỏ xíu, tôi chỉ thấy nửa người trên của cô. Mái tóc afro nâu nhạt. Khuôn mặt sắc sảo. Đôi mắt trong xanh dưới hàng mi cong. Dưới ánh đèn spot light, cô đẹp như tiên… Mỹ. Thế nhưng mỗi khi cô đi vào bếp, tôi đều hơi giật mình. Tôi có cảm tưởng nửa thân dưới của cô không ăn nhậu gì đến người ca sĩ vẫn thường rên rĩ “Don’t you remember you told me you love me baby…”

Năm tháng trôi qua, anh em lưu lạc tứ xứ, bỏ lại Tiểu Thạch cùng anh Ed cô Anne.

Bỏ quên cả bài nhạc xưa. Hôm nọ, bỗng anh Ngu Yên gửi cho tôi bản nhạc Superstarmà anh dịch là Người Tình Radio (Người Hỡi Còn Nhớ Tình Xưa), tôi hơi chột dạ. Tôi chưa bao giờ thổ lộ chuyện tôi hằng ngắm cô Anne qua ô kính đêm đêm. Không hiểu sao anh biết. Hay là anh cũng đã từng chiêm ngưỡng dung nhan nàng tiên Mỹ như tôi thuở ấy nhỉ?