Lá Trắng Hoa Bay
Lại đến một mùa bông rụng bay
Ngoài trời nắng gió rung hàng cây
Hoa ơi lả trắng trên đường vắng
Khu phố nắm im giấc ngủ ngày
Bình thường bên cạnh cuộc đời quên
Nhưng trong thớ vỏ khô gầy ấy
Dòng sống xoay theo một vận trình
Khi những hội hè đã cách xa
Giáng sinh chấm dứt. Tết vừa qua
Đến mùa bông rụng nào ai biết
Những cánh hoa rơi lượn trước nhà
Thảo mộc cũng đang chép sử đời
Từ khi chớm nụ đến khi rơi
Âm vang vỏ nứt ngày viên mãn
Trận gió cơ duyên đến chuyển đời
Cũng giống như mình mang lấy thân
Tuân theo trời đất luật xoay vần
Dẫu rằng lịch sử không gì cả
Sớm tối có mình làm chứng nhân
Sinh nhật mỗi năm đến hạn kỳ
Như ngày bông rụng chẳng ngày ghi
Một khi cùng gió thăm đây đó
Lăn lóc nằm quên một vỉa hè
Diễn lại mãi thôi một vận hành
Hóa sinh hoàn tất kiếp vô danh
Nếu đời bình thản như cây cỏ
Chắc chẳng còn ai tiếc tuổi xanh
Trần Văn Nam