Mùa nối mùa, xa mãi
Những xuân hồng hạ đỏ
Theo nhau tàn cùng thu
Đông ơi, mùa lạnh quá!
Xao xác tràn miên du
Xòe tay đau ngón tình
Nhiều đêm nghe gió khóc
Chờ chim ca bình minh
Sao lại là ly biệt
Trong hương đêm ngọc lan
Bao nhiêu điều có thể
Sao không là yên an
Miền anh đầy cỏ hát
Miền em đầy đổi thay
Hướng nhìn không chung nữa
Đường trần đan rủi may
Em ru đời rêu đá
Xanh lên thăm thẳm buồn
Chảy cùng dòng sông tuổi
Chở hương xa về nguồn...
Nguyễn Tú Nhã