có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Năm, tháng 11 02, 2017

Một cành cây khô



Một cành cây khô

Một cành cây khô
từ phương trời nào
theo sóng dạt dào
trôi về nơi mô

Cành xưa ngây thơ
chưa hề mong chờ
chưa nghe ân ái
quen đời hoang sơ

Trên lòng cát vắng
áo cát màu trắng
chiều nay gió về
trao bờ yên lặng

Cành non mong manh
từ rừng xa xanh
chiều nào bạt gió
'lìa cây sao đành'

Cành khô về đây
ghi lời mê say
của chàng gió bể
lẳng lơ đêm ngày

Gió từ cây yêu
nương hương xiêu xiêu
say men nước mắt
trôi theo cô liêu ...

Đêm nay canh buồn
mơ tình quê hương
mịt mờ thăm thẳm
cây rừng yêu thương

Minh Đức Hoài Trinh

SAINT TROP, tháng 7/1961
(trích tạp chí PHỔ THÔNG, Saigon 1961)