Đã lâu rồi
Đã lâu rồi, mây không bay ngang nhà
Gió không về, nên cánh dù trôi xa
Em cứ tưởng anh còn nơi biển nhớ
Gọi tên anh sóng vỡ chuỗi sương hoa
Một trăm ngày, quỳnh nở trắng vườn sau
Đừng cứ phải giả vờ không than khóc
Khi tình em buốt giá nỗi thương đau
Anh thân kính, anh vô cùng huyễn hoặc
Cây ngải thần ngọt lịm chất tương tư
Em đã khép môi trinh chờ nắng tắt
Đón trăng khuya vào mộng mị mơ hồ
Đã lâu rồi, em không dám đợi chờ
Anh yêu dấu, một mai cùng giã biệt
Cuộc tình buồn sẽ luôn là bất diệt
Khi chúng mình đến hẹn ở thiên thu …
Cao Mỵ Nhân