có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Tư, tháng 8 09, 2017

Lằn ranh. Đỉnh điểm. Vực thẳm và mùa xuân



Lằn ranh. Đỉnh điểm. Vực thẳm và mùa xuân
 
Ngày chảy từ đêm ra
Buồn sinh từ đáy mộng
giữa một cuộc chia lìa
bỗng thấy đời gió lộng…
Mây không mang nổi mình
Đành khóc thành mưa đắng
Đêm không mang nổi vắng
Nên cất thành gió hoang…
Ta không hiểu lòng nhau
Để cả đời trôi dạt
giữa khúc hồn đậm nhạt
đâu giới tuyến chân tình?
Xuyên qua từng vực thẳm
Tôi tìm mép thiên đàng
Ở đâu? Người có thấy?
giữa muôn dòng mênh mang?
người hãy đến cùng tôi
nghe tiếng loài cỏ dại
và từ mầm nức nở
khởi thảo bóng ngày mai…

Trương Đình Phượng


nguồn