Chúa đã quên
Hôm qua thăm giáo đường
Có em anh hai đứa
Sỏi đá cũng vui mừng
Theo bước chân đôi lứa
Anh đến đây lần nữa
Em đã vuột tầm tay
Trở lại kiếp lưu đày
Sa mấy tầng địa ngục
Cũng như Chúa từ bi
Nhìn người cướp em đi
Vẫn lặng yên u tịch
Đời như bi hài kịch
Mà ta là diễn viên
Bởi gã đạo diễn điên
Ta quay cuồng chóng mặt
Kịp đến khi tỉnh giấc
Sân khấu đã nửa đêm
Phiền muộn vẫn chưa quên
Ta nhìn nhau mắt đỏ
Đời em dù mưa gió
Lòng em vẫn trắng trong
Đừng nói anh bao dung
Bởi chữ tình vi diệu
Bởi vì anh đã hiểu
Em là của anh thôi
Của nhau tự đời đời
Mừng vui mà lệ ứa
Hôm qua Chúa có hứa
Hôm nay Chúa quên rồi
Lệ người cũng muốn rơi
Khi anh nhìn trách móc
Em ơi thôi đừng khóc
Định mệnh là dòng sông
Như nước lớn nước ròng
Theo dòng đời xuôi ngược
Ân tình bao kiếp trước
Đền hạnh ngộ thong dong
Nguyện xưa rồi sẽ được
Nếu ta vẫn một lòng ...
Nguyễn Kim Sơn
Ngày thu 1982