Nửa chừng dốc, tháng bảy
Tháng bảy, nhưng nhức di chứng những cơn phù nề tháng sáu
Nửa chừng khuya, những cánh phù du nghi ngại
Sức mạnh của mình
Những ngọn đèn quáng gió, lấp lửng lằn ranh định vị
Những cánh dơi đêm, không thể tự nhân bản : thời gian sống
Trong tư thế lộn ngược
Lặng lẽ nhai ý nghĩ tiền đề tiến hóa
Tiềm thức của đám hoa
Bị xóa mờ sau cơn mưa vội vã
Lướt qua phố vắng.
Ngồn ngộn ngàn câu hỏi, hữu hình và vô hạn
Lũ ngôn từ không cứu chuộc nổi tâm hồn
Đám thi nhân giữa cơn hồng thủy tân thời
Nghi hoặc những nụ chồi chân lý, tiếng kêu gào khâu kín vòm họng
Amidan tự do viêm nhiễm nặng
Sự phản tác dụng của kháng sinh, làm những vết thương mưng mủ.
Tháng bảy, tháng bảy, tháng bảy
Tháng bảy
Tháng bảy
Tháng bảy
Tôi thả cánh diều linh cảm vào đêm
Chờ sự cứu rỗi từ ngoài vũ trụ
Tháng bảy
Lũ vật vờ (*)neo cái chết bên hàng rào nhân thế
Viên bi thời gian lăn
Con lắc mù màu.
Trương Đình Phượng
(*) vật vờ ý nói loài muỗi nhỏ có nơi gọi là con mắt mắt,
chúng sinh sản rất nhanh và chết sau một đêm.