có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Sáu, tháng 5 05, 2017

Catinat cà phê sáng

thơ Phan Ngọc Thường Đoan
Phú Quang phổ nhạc và trình bày




Buổi sáng

Những gương mặt người
quen và không quen 
những giọt cà phê muôn đời đen nhánh 
tiếng chim khua vỡ buổi sáng lạnh 
gõ thức mặt trời 
em ngồi một mình 
khuấy loãng thời gian 

Buổi sáng muốn gọi anh 
nắng nói lời mê ngủ 
gió se lạnh chối từ 
quàng nỗi nhớ chạy quanh chiếc bàn nhỏ 

Bản giao hưởng đêm qua còn phảng phất trên phím dương cầm 
người đã vội quên cung bậc cuối 
nụ hôn nửa vời 
trái tim không cửa 
ai hờ hững xéo lên lá cỏ 

Buổi sáng ngồi một mình 
không quen những nụ cười lạ 
em đậm đặc 
với nắng thu mưa hạ 
tan cùng tàn đông 
lòng bàng hoàng luyến tiếc níu vạt áo xuân 
đã chậm mất nửa mùa cuối cùng! 

Khói thuốc cay và cà phê đắng 
cơn đau màu men ngà 
buổi sáng ngồi một mình 
uống cạn kiệt 
lạ 
quen!



Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành bài hát Catinat café sáng và được ông in trong tập nhạc Về lại phố xưa (năm 2001) kèm theo đĩa. Phú Quang tự trình bày ca khúc này.

Theo tác giả, bài thơ này được viết ngày 27-6-2000. Thời gian đó, nhạc sĩ Phú Quang có quán café Catinat trên đường Đồng Khởi (TP. Hồ Chí Minh) mà bà thường hay đến. Một buổi sáng, bà đến sớm quá mà bạn chưa tới nên làm bài thơ này, từ khoảng 7h sáng đến 10h sáng thì xong. Ngay sau đó, nhạc sĩ Phú Quang xuất hiện, bà đưa bài thơ cho xem, và ông đã phổ nhạc bài thơ này.

1. Phan Ngọc Thường Đoan, Đếm cát, NXB Văn học, 2003
2. Phan Ngọc Thường Đoan, Buổi sáng có nhiều chuyện kể, NXB Hội nhà văn, 2009