Dư âm
tìm ngày cũ bóng sắc hương
ngoài sân mầu nắng còn dường như quen
lần mò đi trong nhớ quên
một bông cúc nhỏ buồn tênh góc nhà
tìm buổi mai đo gần xa
trong tâm còn đọng dấu tà huy trôi
gạn lọc đầy những buồn vui
chiều hôm thông đứng trên đồi tịnh yên
ờ đàng kia cõi vô biên
còn mơ dấu hạc xa biền biệt xa
cận kề đây nâng chén trà
hương sen thuở nọ có là sắc không
đời lại trôi dấu bụi hồng
ra chiều nắng lụn mênh mông cỏ vàng
tiếc thương gì nốt nhạc tan
dư âm còn nở trên bàn tay khô.
Trung Phạm