Thương chiều
Ngày đã cạn vầng trăng nhô nửa bóng
Gió sang mùa tiếng lá rụng lao xao
Đêm mơ màng thơ bắt gặp giữa chiêm bao
Sương lạnh giá trăng soi vào ốc đảo .
Người ra đi nỗi nhớ bơ vơ
Trên tay mềm mười ngón đếm bâng quơ
Thương bạch lạp giấc mơ dài mộng mị .
Ngày tắt vội dòng hoàng hôn thệ thủy
Nhớ lá rơi trên thành lũy sao băng
Bến sông đêm đẹp hoa trăng
Ngân vang tiếng gió lăn xoăn cõi miền ...
Thương chiều thả những tư, riêng!
Ngàn Thông