Có những lúc buồn đứt ruột
Có những buổi chiều rất nhớ
bâng quơ. Chẳng biết nhớ gì
dòng sông một thời tuổi nhỏ
bóng người đáy nước tà huy
thân quen. Dù chỉ lần đầu
thoáng qua như lằn chớp vội
trùng trùng ký ức thẳm sâu
Có những mùa trăng huyền ảo
ánh vàng. Trăng buổi mười lăm
bên hiên đẫm mùi phương thảo
ghé môi uống nụ hôn thầm
Có những mắt nhìn thoáng gặp
ngẩn ngơ. Trí nhớ bên cầu
bát cháo vội vàng trôi tuột
mù sa tiền kiếp biển dâu
Có những lúc buồn đứt ruột
quặn đau. Đêm tối trừng trừng
rượu vào một mình độc ẩm
cười bung nước mắt rưng rưng.
Lưu Nguyễn
(Trong thi tập "Trái tim người biết yêu", của tác giả)