có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 4 23, 2023

Quái Vật




Nguyên tác: Creep
Nhạc & lời: Mike Hazelwood & Albert Hammond
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc


Quái Vật

Được thấy em một lần kia
Mà chỉ lén đưa đôi mắt trông
Tỏa sáng như là thiên thần
Làm mắt cay lệ rưng
Nhẹ thướt tha tựa tơ trời
Thật giống như trong mơ
Ôi trông em đẹp chết người
Nhan sắc em thật chết người

Còn mình sao gớm ghiếc
Nhìn giống quái vật
Đâu ai muốn ta nơi đây
Vì ta chẳng giống ai!

Chẳng thà song như tù khổ sai
Chỉ vì muốn luôn được có em
Lòng ước ao mình là thiên tài
Hình dáng trông thật đẹp trai
Được có em hoài mê muội
Thèm muốn ta thiết tha
Em luôn luôn đẹp khác thường
Mà mình không được gì khác thường

Vì mình trông gớm ghiếc
Nhìn giống quái vật
Đâu ai muốn ta nơi đây
Thật ta chẳng giống ai!

Ôi, ôi, sao em lánh xa ta, thật xa,
Em tránh xa ta
Thật xa.
Sao em tránh...

Chỉ ước muốn em được vui hoài
Được sống mãi như trong mơ
Mong em luôn đẹp diệu kỳ
Lòng thấy chẳng còn muốn gì
Vì mình luôn gớm ghiếc
Nhìn giống quái vật
Ta muốn trốn xa nơi đây
Vì ta chẳng giống ai!
Vì ta chẳng giống ai!


Creep

When you were here before
Couldn't look you in the eye
You're just like an angel
Your skin makes me cry
You float like a feather
In a beautiful world
And I wish I was special
You're so fuckin' special

But I'm a creep
I'm a weirdo
What the hell am I doing here?
I don't belong here.

I don't care if it hurts
I want to have control
I want a perfect body
I want a perfect soul
I want you to notice
When I'm not around
You're so fuckin' special
I wish I was special

But I'm a creep
I'm a weirdo
What the hell am I doing here?
I don't belong here

Oh, oh
She's running out again
She's running out
She's run run run run

Whatever makes you happy
Whatever you want
You're so fuckin' special
I wish I was special
But I'm a creep
I'm a weirdo
What the hell am I doing here?
I don't belong here


NT: Tôi hơi bị ám bởi quái vật.

Tôi nghĩ, mọi người đều mang trong mình những con quái vật. Có con nhỏ. Có con lớn. Có con khá im lặng, vô hại. Có con dữ dằn, gây bao khốn đốn, khó khăn.

Tôi lại nghĩ, mỗi thời kỳ trong đời, những con quái này biến dạng thay hình. Thuở bé thơ, chúng nó hay rình nấp trong những góc tối, dưới giường, dưới gầm bàn, trong hóc kẹt tối thui. Tuổi học trò thì nghe người lớn dặn dò cẩn thận vì chúng xuất hiện khắp nơi, nhiều nơi mà ta không thể ngờ; vô ý là bị chúng tóm cổ bắt đi luôn, không bao giờ gặp lại cha mẹ anh chị em. Vào đời rồi, nhìn quanh nhìn quất, mới ngẫm ra chúng như là ký sinh trùng đã luôn luôn nằm trong mình. Tìm bên ngoài chi cho mất công.

Chúng được truyền từ đời này qua đời khác như căn bệnh. Chúng lại được xã hội chăm chút qua văn hóa, giáo dục, tôn giáo. Chúng sinh sôi nảy nở thật mau lẹ. Chúng chờ đợi như thú dữ rình rập con mồi.

Nghe tôi than thở về quái vật, bạn bè chê tôi nhảm nhí. Lại nói nhỏ sau lưng, nhìn thấy cũng sáng sủa nhưng sao hơi kỳ kỳ.

Không phàn nàn nữa, thì tôi lại sanh ra cái tật hay rình nó. Làm một chuyện gì, tôi đều phải tự hỏi nó có nhúng tay vô không? Trước khi nói ra một câu, tôi phân vân không biết nó có gây ảnh hưởng gì khiến tôi suy nghĩ như vậy không? Và như vậy mà tôi bận rộn suốt ngày.

Tôi nghe được bài nhạc Creep của nhóm Radiohead. Cứ như tìm được tri âm.