(Tranh: Đinh Trường Chinh)
Nỗi buồn Tháng Tư
Mưa Tháng Tư cơn mưa đầu hạ
Mưa cuối trời làm ray rứt lòng ai
Trời Sài Gòn sao nắng vàng tắt ngấm
Khi quân thù tràn khắp nẻo quê hương
Chụp xuống đầu triệu con người uất ức
Đau lòng ai khi trước bầy quỷ dữ
Mỏi mòn trông một giải thoát không tên
Bao thân xác chết hờn trong tay giặc
Hỏi cao xanh một đốm lửa từ bi
Sao không hỏi những người xây mộ
ắp hồn ai một ân tử lưu ly
Bao hồn oan sao vơi đầy ngụp lặn
Đòi ân đền oán trả tận trời thu
Hỡi những kẻ an vui vinh hiển sống còn
bao giờ nhăn mặt nhói tim về kẻ chết
Ngồi bên ai những mâm vàng nhạc xướng
Có nghĩ buồn tháng tư đen đúa nát tan
Tháng Tư đến nỗi buồn nghẹn cổ
Bầy sói lang sao cướp mãi quê nhà
Giữa trời đêm ngàn vì sao lặn tắt
Ngậm ngùi than cho đất nước đui mù!