(Hình: Đa Mi)
Nhớ anh thôi đã rất thừa mùa đông…
cuộc tình sương khói mênh mông
vào mây buồn cội trổ ngồng tàn mơ
rụng đời muôn nỗi bơ vơ
trắng xương hoa xuống bến bờ không nhau
vô cùng con nước dàu dàu hư vô
nước đưa sóng mộng lô nhô
xô bèo bọt vỡ đáy hồ trăm năm
bao lần đông gõ cửa thăm
bấy lần sầu đối gương nằm tưởng quên
nghe da thịt khẽ gọi tên
lệ thơ dại ướt gối mền hồn nhiên
mưa qua mái dột bình yên
ướt mem em giấc đợi phiền muộn đi
đợi ngày lên ngộ cố tri
biết đâu đấy dẫu xanh rì cỏ khâu
niềm hoan lạc nếu bóng câu
mơ xa lìa sẽ nhiệm màu mưa ngưng
tóc dài ngọn hẹn rưng rưng
chờ giây phút được giọng mừng dạ thưa
lạnh rồi đừng rót nữa mưa
nhớ anh thôi đã rất thừa mùa đông…
Phạm Hiền Mây