Nhạc: Joseph Kosma
Lời thơ: Jacques Prévert
Lời Anh: Johnny Mercer
Lời Việt: Ngu Yên
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen Soundscape
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Lá Thu
Buồn rơi lá úa
Chập chờn qua cửa sổ
Mùa thu rơi lá
Vàng pha sắc đỏ
Màu môi thương nhớ
Nụ hôn hè cũ
Làn da thơm nắng
Cầm tay ân cần
Nhưng rồi em xa lìa tôi
Tháng ngày dài thêm
Khi chợt tôi nghe
Bài hát đông xưa
Làm tôi nhớ điên cuồng
Hỡi em yêu
Vì lá thu khô
Bắt đầu rơi
Autumn Leaves
Chập chờn qua cửa sổ
Mùa thu rơi lá
Vàng pha sắc đỏ
Màu môi thương nhớ
Nụ hôn hè cũ
Làn da thơm nắng
Cầm tay ân cần
Nhưng rồi em xa lìa tôi
Tháng ngày dài thêm
Khi chợt tôi nghe
Bài hát đông xưa
Làm tôi nhớ điên cuồng
Hỡi em yêu
Vì lá thu khô
Bắt đầu rơi
Autumn Leaves
The falling leaves
Drift by my window
The autumn leaves
Of red and gold
I see your lips
The summer kisses
The sunburned hands
I used to hold
Since you went away
The days grow long
And soon I'll hear
Old winter's song
But I miss you most of all
My darling
When autumn leaves
Start to fall
Drift by my window
The autumn leaves
Of red and gold
I see your lips
The summer kisses
The sunburned hands
I used to hold
Since you went away
The days grow long
And soon I'll hear
Old winter's song
But I miss you most of all
My darling
When autumn leaves
Start to fall
NT: Cái thú khi hát một bài nhạc quen thuộc là được buông thả tâm tư, không cần phải tỉ mỉ nhớ những vụn vặt kỹ thuật. Autumn Leaves là một ca khúc như vậy, tuy tôi chưa bao giờ hát lời Lá Thu của anh Ngu Yên.
Bài có từng câu nhạc nghe như những ngọn gió mùa thu thổi qua song ngoài. Những ngọn gió bốc lên, nối tiếp nhau, cuốn theo những chiếc lá mùa thu, vàng, đỏ, nổi trôi những kỷ niệm, những nhớ nhung, màu tóc, màu môi. Và những mùa thu. Mùa thu của quá khứ, của hiện tại. Những chiếc lá thu, của dĩ vãng, của hiện thưc, ẩn hiện chập chùng…
Thời gian, trong không gian yên tĩnh của phòng thâu, bỗng nhiên không còn giản dị, một chiều. Thời gian vẫn trôi, nhưng có lúc thật chậm chạp, có lúc thì vùn vụt, đôi khi quanh co, vòng vo, gập lại, nhập nhòa cùng quá khứ.
Bỗng nhiên, tôi thấy những câu chữ hoán đổi trước mắt. Tôi dụi. Hàng chữ càng rối loạn, và tôi hát… hỡi em yêu, khi lá thu… xưa… bắt đầu rơi…
Những chiếc lá quá khứ lại bắt đầu rơi…