Chiếc lá mong manh ngày bỗng gió
Tạm biệt mùa hoa vừa chớm nở
thu vàng lẩn khuất ở đâu đây
chiếc lá mong manh ngày bỗng gió
hạ trắng trôi theo ngọn nắng gầy
như tình thác lũ trái tim đau
thời gian trôi mãi vòng quay cũ
yêu thương một khoảng trống không mầu
Chẳng còn tiếng chân đều nhịp gõ
nhẹ bước em về qua phố xưa
chỉ lá vàng rơi đầy nỗi nhớ
vọng lại trong nhau những âm thừa
Trăng thu đã vỡ thành hai nửa
và đêm giấc ngủ cũng không tròn
ngoài kia văng vẳng lời gió hát
một khúc heo may một điệu buồn
Phạm Ngọc
09122022