có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Bảy, tháng 2 05, 2022

Gọi Trong Nhớ




Nhạc & : Ernesto Lecuona
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Triệu Vinh
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: TV Studio
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo: Triệu Vinh
Graphics: MarcMarc



Gọi Trong Nhớ

Gọi trong nhớ, giấc mơ đêm này
Có em mang lại mối tình xưa.

Lời êm ái, thoáng hương môi ngọt
Lướt trên mơ mòng cánh chim trời.

Này em hỡi, hãy đến đây thôi
Để tim run trong nỗi đam mê, nhè nhẹ say hơi thở em.

Người yêu hỡi.
Gió miên man gợi nỗi thương mong vì lòng nhớ tơi bời.

Gọi xa vắng,
Nghe tiếng anh chăng?
Trong giấc mê man, anh gọi tên em mãi

Gọi thương nhớ
Nghe trái tim anh mỏi mòn
Chết trong đêm lạnh lùng

Gọi say đắm
Giấc mơ chơi vơi
Vì vẫn mong em quay về từ năm cũ

Vòng tay ấm
Ôm ấp con tim
Cho từng vết thương phục hồi

Lắng nghe âm vọng
Tiếng anh kêu gào
Gữa đêm trường.

Hãy nghe anh gọi
Tiếng yêu vang vọng
Giữa muôn trùng.


Siboney

Siboney, yo te quiero,
yo me muero por tu amor.

Siboney, en tu boca
la miel puso su dulzor.

Ven a mí, que te quiero,
y que todo tesoro eres tú para mí.

Siboney,
al arrullos de la palma pienso en tí.

Siboney,
de mis sueños,
¿si no oyes la queja de mi voz?

Siboney,
si no vienes,
me moriré de amor.

Siboney,
de mis sueños,
te espero con ansia en mi caney,

Porque tú
eres el dueño
de mi amor, Siboney.

Oye el eco
de mi canto
de cristal,

no se pierda
por entre el rudo
manigual.


NT: Siboney là một thành phố cũng như là một văn hóa của sắc tộc thiểu số trên đảo Cuba trước khi bị đô hộ bởi người Tây-Ban-Nha. Nhạc sĩ Ernesto Lecuona đã viết ca khúc này trong lúc đang lưu lạc tha phương, để tỏ nỗi nhớ thương về miền đất mà ông đã lớn lên.

Là một bài nhạc thật quen thuộc trong thập niên 50 và 60, nhưng hầu như không còn nghe thấy sau này. Đó là cho mãi đến khi cuốn phim 2046 của Wong Kar-Wai xuất hiện với vai chính là Trương Mạn Ngọc và Lương Triều Vĩ. Trong khung cảnh Hồng Kông nhưng rất film-noir, chợt trổi lên giai điệu bập bềnh của Siboney.

Tuy lời ca nói về nỗi nhớ nhà, nhưng hầu như tôi có thể nghe được lời thương nhớ thiết tha cho một người tình đã xa. Siboney. Siboney. Ta muốn em. Ta sẽ chết cho tình yêu của em.

Và như thế mà Gọi Trong Nhớ.

Lời ca trong bài thật bay bổng, thoát ra khỏi sự gò bó của dich thuật. Tôi chỉ nắm bắt lấy những hình ảnh thi vị rồi để cho chữ nghĩa cứ theo đó mà rơi vào khuôn nhạc. Viết xong bài, tôi lại liên tưởng đến Triệu Vinh bên cây đàn guitar của anh. Gọi trong nhớ, giấc mơ đêm này có em mang lại mối tình xưa.

Bản phối của bạn thật giống y như những gì tôi đã tưởng tượng. Đến khi nghe tiếng Triệu Vinh cất lên, lúc anh buông lơi trong nỗi đam mê, nhè nhẹ say hơi thở em, tôi nghĩ, nhạc phẩm này phải là như vậy. Nó đã hiện thân từ một tổng hợp của Triệu Vinh, bạn và tôi như một cơ duyên.