Thời gian
Con dốc đổ bàn chân ai bước chậm
Người vừa xa có tiếc ngọc vàng tan
Lòng vẫn biết hương xưa còn sâu đậm
Nặng nợ tình sao nhẹ nghĩa tào khang
Em vai gầy mưa nắng gánh tình sâu
Đoạn đường đó dù không nghiêng bóng mát
Gót chân xưa cũng trót lỡ qua cầu
Thôi cứ nghĩ mình không cùng duyên phận
Đã không may trong cuộc bể dâu này
Dù lưu luyến nặng lòng đau vương vấn
Dẫu không đành rồi cũng phải buông tay
Hoàng hôn xuống đường chân trời đã khép
Mây vẫn bay ngày tháng sẽ dần qua
Dù có chậm cũng sẽ tròn một kiếp
Cuộc nhân sinh nào khác giấc Nam Kha.
T T Nguyễn