Trình bày: Thương Linh
Hòa âm & phối khí: Hoàng Công Luận
Ghi âm & Final mix: Phòng Thâu LGN
Photo & Graphics: Nguyễn Thảo
Một Chút Jazz Vào Giọng Hát Em
Có đợi chờ
Nhiều đêm đốt cuộc đời
Lập lòe khói thuốc,
Mịt mờ thức suốt
Nằm phơi giá buốt
Trông trời.
Thức lâu thì biết, biết đêm dài mãi thôi,
Dài không hỡi em?
Buồn không hỡi em?
Vài mươi năm đã trôi!
Đến một ngày, ngày em đến bên đời.
Giọng ca đắm đuối,
Ngọt lên khóe mắt
Hồng lên đôi môi,
Say rồi!
Tiếng ca nào nhốt âm thanh vào cuối trời?
Nhạc nào thoát lên từ giọng hát em,
Và ta có em rồi.
Nhiều khi là mật đắng,
Nhiều khi là trái chín,
Nhiều khi giọng u hoài,
Và nhiều khi là tinh quái.
Tiếng hát em mang về cho ta nhựa sống dấy men,
Thôi đau mòn.
Nhiều khi ngọt câu hát,
Nhiều khi lời thơm ngát.
Nhiều khi giọng não nề
Và thường khi đầy đam mê.
Tiếng hát em mang về cho ta nhựa sống dấy men
Điệu jazz buồn thôi hao mòn.
Biết đợi chờ,
Là ngàn nỗi mơ hồ.
Giòng nhạc bơ vơ,
Nhiều khi lang thang
Nhiều khi mênh mang không bờ.
Biết đau là biết nỗi đau càng xót thêm,
Nhạc nào sẽ đau vì không có em,
Rồi đưa ta đến đâu?
Nốt jazz buồn,
Từ em đến rạng ngời.
Giòng nhạc lên ngôi
Dìu qua suối vắng, lạc miền non cao
Cao vời.
Nốt jazz nào hát say sưa làm yếu mềm,
Nhạc nào cất lên từ giọng hát em,
Vừa xuân đến bên thềm.
Nhiều đêm đốt cuộc đời
Lập lòe khói thuốc,
Mịt mờ thức suốt
Nằm phơi giá buốt
Trông trời.
Thức lâu thì biết, biết đêm dài mãi thôi,
Dài không hỡi em?
Buồn không hỡi em?
Vài mươi năm đã trôi!
Đến một ngày, ngày em đến bên đời.
Giọng ca đắm đuối,
Ngọt lên khóe mắt
Hồng lên đôi môi,
Say rồi!
Tiếng ca nào nhốt âm thanh vào cuối trời?
Nhạc nào thoát lên từ giọng hát em,
Và ta có em rồi.
Nhiều khi là mật đắng,
Nhiều khi là trái chín,
Nhiều khi giọng u hoài,
Và nhiều khi là tinh quái.
Tiếng hát em mang về cho ta nhựa sống dấy men,
Thôi đau mòn.
Nhiều khi ngọt câu hát,
Nhiều khi lời thơm ngát.
Nhiều khi giọng não nề
Và thường khi đầy đam mê.
Tiếng hát em mang về cho ta nhựa sống dấy men
Điệu jazz buồn thôi hao mòn.
Biết đợi chờ,
Là ngàn nỗi mơ hồ.
Giòng nhạc bơ vơ,
Nhiều khi lang thang
Nhiều khi mênh mang không bờ.
Biết đau là biết nỗi đau càng xót thêm,
Nhạc nào sẽ đau vì không có em,
Rồi đưa ta đến đâu?
Nốt jazz buồn,
Từ em đến rạng ngời.
Giòng nhạc lên ngôi
Dìu qua suối vắng, lạc miền non cao
Cao vời.
Nốt jazz nào hát say sưa làm yếu mềm,
Nhạc nào cất lên từ giọng hát em,
Vừa xuân đến bên thềm.
NT: Tôi quen Thương Linh khi cùng thâu nhạc cho Ngô Minh Trí. Trí bảo tôi, “cô này được lắm. Giọng hát tốt, và rất chịu hát nhạc jazz.” Lúc đó tôi và Trí đang nhậu nhẹt và nói chuyện về nhạc jazz.
Trí thêm, “Sau CD Buồn C Major này, tôi có dự định làm một cuốn CD nhạc jazz với giọng hát của Thương Linh.”
Thương Linh, một người ca sĩ tôi chưa hề nghe biết, nhưng giọng hát của cô thì không thể chối cãi là professional được. Cô có một cảm nhận âm nhạc thật là bén nhạy. Cô hát với nhiều mẫn cảm với ca từ. Tôi nghe cô thả từng chữ, từng âm như thể lời hát đến trên môi cô đã phát xuất tự đáy sâu tâm hồn.
Tôi nghĩ, Ngô Minh Trí dự định làm CD cho cô là phải.
Tôi cũng nghĩ, Một Chút Jazz Vào Giọng Hát Em là ca khúc Ngô Minh Trí đã viết cho Thương Linh, của Thương Linh, về Thương Linh.