Nhạc: Hoàng Quốc Bảo
Tiếng hát: Ngọc Mai
Tình như một đường gươm
ngày tuyệt vời đã tới
sống, như một đường gươm
cần chi biết mộ phần
một phút nào sẽ chết
hồn, tận cùng đã mở
dẫu địa ngục thiên đàng
ta là ta trước đã
ta là ta trước đã
ôi đớn đau xé đời
bật lên ân nghĩa mới
dù uống cạn tình điên
có chi là đắc tội
lên đến đỉnh đam mê
thấy bàng hoàng cõi khác
xuống tận cùng xác thân
mới nghe hồn nhã nhạc
nửa đời ta tối tăm
giòng máu nào xối chảy
rửa sạch muôn nghìn năm
ám ảnh thời mới lớn
ám ảnh thời mới lớn
sống, như một cơn giông
bão bùng hơi thở mặn
khép kín giòng trăm năm
ghì ôm hồn đã cạn
nổ vỡ đam mê người
cứu trần gian vật dục
gìn giữ đớn đau tôi
cho đời sau hưởng phúc
cho đời sau hưởng phúc
hôm nay em là người
bởi tôi cần cứu rỗi
chúa xuống tự làn môi
em thổi tôi lớn dậy
người một phút quên ngôi
hà hơi tôi sống lại
em xuống giữa tim đời
tôi lột tôi tưa máu
da bọc tình trăm năm
hồn dâng người cứu rỗi
hồn dâng người cứu rỗi
em, lựa đời tối tăm
ngày tuyệt vời đã tới
em khóc cùng ta chăng?
vết thương nào khép miệng
sẽ kéo thành da non
em có đi suốt cuộc
cùng ta tìm thiên đàng
em có còn ca vang
khi đằng xa, địa ngục?
tình như một đường gươm
ngực đây, gươm hãy ngập
Du Tử Lê
1974