có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Thứ Sáu, tháng 7 24, 2020

Rồi em sẽ đi về đâu




Nhạc: Michael Masser 
Lời: Gerry Giffin 
Lời Việt: Nguyễn Thảo 
Trình bày: Nguyễn Thảo 
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ 
Ghi âm: ElevenSixteen 
Final mix: LeVuMusic Studio 
Photo & graphics: MarcMarc 



 Em có biết 
Phương trời ấy xa gần? 
Em có thích những gì 
Đời cho em phút huy hoàng? 
Đường em qua chỉ một lần, 
Em có biết? 

 Em có nhớ 
Bao điều đã mong đợi? 
Mà khi ngoảnh mặt nhìn 
Đường xưa khép lối quay lại, 
Cùng bao mơ ước trong đời, 
Em có nhớ? 

 Tiếc chăng những ngày ta chưa ngập ngừng 
Mãi miết đuổi theo muôn nghìn lóng lánh ngập đầy hồn? 
Ta yêu nhau dưới nắng hồng nồng nàn, với lòng hồn nhiên 
Con tim tinh khôi nên chưa bao giờ vấn vương xa xôi. 
 Đến nay nhớ lại ngày xưa, bồi hồi 
Vì lỡ đánh mất hết quá nhiều mộng ước của đời người. 
Vì sao ta đắn đo chần chờ hoài, chẳng hề nhận ra 
Những nỗi đau câu trả lời sẽ mang đến cho đôi ta? 


Do You Know Where You're Going To? 

 Do you know 
Where you're going to? 
Do you like the things 
That life is showing you? 
Where are you going to, 
Do you know? 

 Do you get 
What you're hoping for? 
When you look behind you 
There's no open doors? 
What are you hoping for? 
Do you know? 

 Once we were standing still, in time 
Chasing the fantasies and feeling all nice 
You knew how I loved you, but my-spirit was free 
Laughing at the questions 
That you once asked of me 

 Now looking back at all we've had 
We let so many dreams just slip through our hands 
Why must we wait so long, before we see 
How sad the answers to those questions can be?


NT: Duyên sang đến Mỹ khoảng năm 1978. Những năm tháng đầu tiên ở xứ lạ quê người, xa mẹ cha anh em, nàng tìm quên trong những ca khúc phát thanh trên radio ra rả ngày đêm. Vào thời điểm đó, mạng internet còn trong thời kỳ phôi thai, chưa được thông dụng. Muốn tìm lời của bài nhạc thì hoặc ra tiệm mua nhạc bản. Nếu không thì phải chịu khó nghe radio, hoăc tốt hơn thì nghe cassette, rồi cố ghi lại. Bằng vốn liếng tiếng Anh thời tỵ nạn. Lẽ dĩ nhiên là có rất nhiều câu ghi xuống một cách ngộ nghĩnh, rất là tam sao thất bổn. Nhưng trong tâm trạng tỵ nạn thời bấy giờ, nhiều khi bất chợt nắm bắt được một câu nào đó đã làm lòng mình thật xúc động, thì cái chuyện ghi lại bài nhạc thật là chẳng đặng đừng.

Và vào thời điểm ấy, Do You Know Where You’re Going To? có một sức lôi cuốn lạ kỳ, vì đó chính là câu hỏi luôn luôn trong lòng những người tỵ nạn với tương lai bấp bênh.
Cho đến bây giờ, mỗi khi vô tình nghe đoạn nhạc dạo đầu, tôi thấy Duyên tự dưng im lặng, xa vắng. Nàng lẩm nhẩm hát theo. Em có biết rồi em sẽ đi về đâu?…
Mặc dù tôi vẫn ở bên cạnh nàng đã gần 30 năm qua.
Happy Anniversary, Love.

LV: Khi bạn đề nghị làm bài này thì tôi thật sự nghe nó một cách kỹ càng hơn. Dù cho giai điệu nghe khá quen thuộc nhưng khi bắt tay vào việc chọn hợp âm cho bài thì mới thấy cũng thật khó “biết mình đi đâu” vì người nhạc sĩ sáng tác đã cố tình thay đổi key trong bài 3, 4 bận như chong chóng! Thêm vào đó là giữa bài có những chỗ đổi nhịp phách từ 4/4 qua 2/8. Có chỗ còn từ 4/4 qua 5/8! May sao tôi tìm được bản chính của bài để làm cho xong bài; nếu để tôi tự mày mò lấy có lẽ bây giờ cũng chưa ra được sườn của bài nhạc. Mừng hết lớn! Đỡ phải lo là không làm cho ra được bài của “người yêu dấu” của bạn. Nhiệm vụ hoàn tất! Mừng anniversary nhé.