Buổi anh đi...
ngày không khép và
đêm dài bất tận
buổi anh đi nắng úa
ngõ nghiêng buồn
lá xác xơ giận dỗi gió
như tuồng
nghìn năm rất vội quên
tình em thoáng
**
tình lặng khoảng
giấc hồ đông ngan ngát
tím giăng mờ
buổi anh đi hò hẹn thuở
em chờ
đời cổ tích trần gian
mùa vọng ngóng
**
đời cổ tích trần gian
mùa trăng bóng
nỗi cô đơn treo tít đỉnh
non ngàn
cõi chiêm bao lấp
xuống mộng hoang tàn
vùi em buổi anh đi sầu
diện kiến
**
vùi em buổi anh đi sầu
đưa tiễn
nẻo hoàng hoa dần
khuất trắng mây bờ
lối về xưa quạnh quẽ
đến bây giờ
màu viễn xứ dốc mù
sương chân dấu
**
màu viễn xứ phiến
chiều rơi lòng nẫu
buổi anh đi quạnh quẽ
bến giang đầu
cánh thiên di gửi lại
chốn quê rầu
mù mịt thẫm chim bay
niềm cố quận
**
ngày không khép và
đêm dài cứ vẫn
khói hương tình
buốt đợi
buổi anh đi…
Phạm Hiền Mây