Nhạc & lời: Alfredo Rapetti & Giuseppe Carella
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Chớ dối lòng mình.
Vì anh vẫn biết những ý nghĩ, với những nỗi niềm
Mình em riêng mang.
Cũng đã lâu rồi,
Nhìn em bên anh sao xa xôi, em mãi nín lặng,
Dù câu yêu em, khi bên nhau anh thường nói.
Hành trang kia cho riêng em thấy đã sẵn rồi.
Thế nên đành thôi
Hết rồi, nào ngờ vì đâu,
Nụ cười đã quen những sớm mai, phút bên nhau?
Mất rồi, mà từ lúc nào, tình em cho anh?
Nếu biết tình yêu, em hiểu ngay phút đau lòng này.
Nếu biết tình yêu, em thấy ngay nỗi lo sợ này.
Giống như cuộn phim ta đã xem bao nhiêu lần rồi,
Dễ gì mà quên.
Ôi, không đâu.
Đến khi tình yêu đã chấm dứt, có ai lỗi lầm?
Đến khi rời nhau, ta chớ nên nói câu tạ tình.
Nắm đôi tay này, giữ chặt những gì ta
Còn lại trong hồn, những gì thôi không đành quên.
Khi mình xa rồi.
Biết không thể nào,
Làm như vô tư khi bên em, anh chẳng biết gì.
Gần kề bên nhau, nhưng đôi mi sao lệ ứa.
Làm sao nói cho em nghe hết bao điều
Dấu trong hồn anh.
Có hay, từ nay trong tim,
Từng đêm cuối
Đông mang những cơn băng giá về?
Có hay, từ nay đâu còn
Người anh yêu thương?
Biết anh còn yêu, nhưng hôm nay, đã quá muộn rồi.
Biết anh từng yêu, nên nay tim anh quá u hoài.
Cuốn phim tình yêu đã kết thúc khiến ta thêm buồn.
Thôi đừng xem nữa,
Em hỡi.
Biết trong tình yêu vẫn có những nỗi đớn đau vì
Phút giây này đây khi đôi ta sắp mãi chia lìa.
Xiết đôi tay này để còn nhớ hoài nhau,
Dù thời gian sẽ dần xóa mờ bao
Cơn buồn đau.
Khi ngày tháng qua,
Ai còn yêu?
Seamisai
Non dire no
Che ti conosco e lo so cosa pensi
Non dirmi no
Os tempos vão
Foram-se os tempos e agora te calas
Tu já não falas se falo de amor
Se tem as malas prontas, não finjas
Tudo acabou
Por que
Já não se vê
O teu sorriso ao amanhecer?
Por que
Já não sou mais
Teu bem querer?
Se ami sai quando tutto finisce
Se ami sai come un brivido triste
Come in'un film dalle scene già viste
Che se ne va
Oh no
(Não estarás mais aqui)
Se o amor acaba a ninguém cabe a culpa
Se o amor acaba não cabe desculpa
Agora aperte as minhas mãos, sim
Pra que reste um recordar, sim
Amanhã
E non si può
Chiudere gli occhi far finta di niente
Come fai tu quando resti con me
E non trovi il coraggio de dirmi
Che cosa c'é
Sara dentro di me
Come una notte d'inverno perchè
Sarò da oggi in poi
Senza di te
Sei que me amavas e agora é tão tarde
Sei que me amavas e agora é saudade
No nosso filme o fim será triste
Não quero ver
Oh não
Sabes que é chegada das dores
Dores de quando se acabam os amores
Agora aperte as minhas mãos, sim
Pra que reste um recordar, sim
Amanhã
NT: Ngoài những bài nhạc thời thượng ra rả suốt ngày trên radio, tôi ít khi tìm nghe nhạc pop. Thật chẳng phải chuyện dở hay; tính tôi vẫn thích những gì hơi… khác, chỉ vậy thôi. Lâu lâu cũng có vài bài nhạc pop đã từng làm cho tôi mê say, điên đảo.
Ví dụ điển hình là bài Seamisai này.
Anh bạn thân từ thời tiểu học ở Nha Trang một ngày kia bỗng gửi cho tôi bài nhạc mà anh rất thích. Thường thì tôi cũng hơi ngán cái vụ này, cả nể thì phải nghe. Lỡ khi thật lòng thấy không thích thì chẳng biết phải nói làm sao cho người đó hiểu. Nào phải là mình… xì-tin. Chỉ là tại không… hợp nhĩ mà thôi.
Nhưng ngược lại, đây cũng là một dịp cho mình được biết nhạc mới. Cũng là một điều hay.
Lẽ dĩ nhiên Seamisai chẳng phải là nhạc mới. Bài nhạc xuất hiện vào năm 1996. Ở Âu châu. Lời ca viết bằng tiếng Ý Đại Lợi và tiếng Bồ Đào Nha. Anh bạn tôi, Trần Chấn Trí, là một giáo sư ngôn ngữ học, đã cho tôi biết: lời tiếng Ý hay tuyệt vời.
Thế là anh đã lừa tôi lọt tròng. Tôi bảo Trí, “Thì dịch luôn đi. Bảo hay mà người ta ù ù cạc cạc cả hai ngôn ngữ Ý Bồ thì làm sao biết hay dở.”
Và cũng nhờ thế mà hôm nay, Nếu Biết Tình Yêu đến với các bạn của KẻJazz.
Ca khúc này thoạt nghe thì dường như không có gì. Giai điệu thoải mái. Tiết tấu nhịp nhàng. Ý tưởng vẫn quanh quẩn vấn đề yêu đương. Lúc gửi cho bạn hòa âm, nghe qua bạn bảo tôi, “Nhạc quá pop, không biết phải làm sao cho hợp đài.” Sau một thời gian dài, bạn mới chuyển đến tôi bản phối. Nghe xong, tôi rất thích, nhưng mới biết là mình sắp đến phần gay cấn. Bài nhạc viết theo nhịp lẻ. Câu dài ngắn không đều. Những lập lại đều có ít nhiều chi tiết thay đổi. Dường như toàn cả bài, từ đầu chí cuối, là một phấn đấu không ngừng.
LV: Bạn gửi bài này cho tôi làm tôi cũng khá bỡ ngỡ. Bài thì rất hay. Tôi thích lắm. Nhưng không biết phải xử lý thế nào. Đây là một bài hoàn toàn pop với những nốt chõi đặc thù trong nhạc nền, bỏ đi thì không ra bài, giữ lại thì lại quá pop không ra nét jazz! Hơn nữa cách hát trong bài phải nói là khó hợp với giọng hát của cả tôi và bạn. Thế là 2 cái tréo cẳng ngỗng này làm khó cho cả tôi lẫn bạn nhé! Ai biểu bạn bị ông bạn giáo sư ngôn ngữ học gì đó dụ khị. Khó cho tôi hòa nhạc thì sẽ phải khó cho bạn hát thôi. Nhưng rồi cũng xong. Rồi cũng có bài mang ra trình làng. Một bài pop rất lọt tai,