Ngôi nhà ở ven sông
Tôi thật muốn về căn nhà đó lại
Bên con sông nhỏ có dòng nước trong
Những con thuyền ngược xuôi qua đó
Như một nốt buồn
Nơi tôi và bạn ngồi ngắm trăng suông
Kể cho nhau nghe những ngày lưu lạc
Bây giờ hắn không còn nữa
Căn nhà chỉ còn lại em
Mang theo giọng hò mái đẩy lả lơi
Dẫu đi xa lâu ngày như thế vẫn nhớ hoài
Bởi vì ở đó có em
Tôi muốn làm chiếc cầu đưa em sang sông
Em là dòng nước trôi chảy ngang qua đó
Ngày ngày ta được sum vầy
Như nhánh sông không bao giờ chia biệt
Tôi lại muốn là vầng trăng tỏ
Ðể em đắm say ngắm thưởng đêm đêm
Vậy là bớt phần thương nhớ
Không ai cách chia mình được
Vũ trụ vốn có muôn thuở
Nên khó mà ly tan
Ước mơ là ước mơ
Mây trên trời cũng đôi lúc trăn trở
Huống chi chúng mình.
Cuộc phiêu lưu kỳ lạ
Anh muốn làm một chuyến phiêu lưu cuối
Ði thật xa vào chốn nào đó
Tìm thấy muôn điều mới lạ
về lại và khoe với em
Có thế giới kỳ ảo này thật
Như vậy anh là nhà thám hiểm thật rồi
Anh vào tận trong trái tim em và nhìn thấy rõ
Hai dòng máu chảy luân lưu nhịp nhàng
Bao nhiêu điều muốn tỏ bày
Anh thấy trong tim em
dòng sông Hương trôi chảy
Có chiếc đò chiều và giọng hò
Cùng mái chèo khua bóng nước
Cọng bèo trôi về với biển Thuận An
Chính anh thấy trong tim em
ở một góc khuất
Lưu lượng của những mặn nồng
Có ngọn lửa âm ấm cháy sáng
Có âm thanh một chút cuồng điên
Không hề gì đâu em chuyện đâu còn có đó
Cũng chưa trễ cho chuyến tàu cuối ấy
Bắt đầu làm lại một bắt đầu
Rốt cuộc như cọng bèo
mình sẽ về đến Thuận An
Trước khi trời tối.
Kiêm Thêm
(Dec.25.08)
(Trích “Hải Ðường say nắng”, 2009)