Lời: Rose Noël & Jean Casanova
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Ngô Nhật Trường
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Phòng thâu: Hiệp Định Studio
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Một Mình Trong Đêm
1.
Tôi khép tôi sau khung cửa khóa kín
Sương trắng mông lung rơi tựa băng giá
Tràn lấp quanh đây căn phòng im vắng
Phòng của đôi ta cùng dĩ vãng buồn
ĐK
Một mình trong đêm khuya chập chờn cơn mê
Với nỗi cô đơn khi ta xa nhau thật rồi
Ngày tàn mau (sao) tựa bao niềm vui
Nghìn tan vỡ nặng nề tim tôi Một mình trong đêm khuya bao nỗi xót xa
Đã hết thôi trông mong khi nao em về
Dù vì em, tôi đã cưu mang bao nhiêu tháng ngày
Xin em đừng mang đi xa, trái tim tình yêu
2.
Gió hú than van trên tầng ống khói
Từng nhánh cây khô im lìm rơi lá
Thời khắc trôi qua ngân dài như nhắc
Lời nói trong tim ngàn nỗi chán chường
3.
Mọi thứ quanh đây vẫn còn như cũ
Hình bóng em yêu mơ hồ đâu đó
Mùi nước hoa xưa nghe thầm vương vấn
Sao cánh hoa kia khô héo mất rồi
Seul ce soir
1.
Je viens de fermer ma fenêtre
Le brouillard qui tombe est glacé
Jusque dans ma chambre il pénètre
Notre chambre où meurt le passé
Refrain:
Je suis seul ce soir avec mes rêves
Je suis seul ce soir sans ton amour
Le jour tombe, ma joie s'achève
Tout se brise dans mon cœur lourd Je suis seul ce soir avec ma peine
J'ai perdu l'espoir de ton retour
Et pourtant je t'aime encore et pour toujours
Ne me laisse pas seul sans ton amour
2.
Dans la cheminée le vent pleure
Les roses s'effeuillent sans bruit
L'horloge, en marquant les quarts d'heure,
D'un son grêle berce l'ennui
3.
Tout demeure ainsi que tu l'aimes
Dans ce coin par toi dédaigné
Mais si ton parfum flotte même
Ton dernier bouquet s'est fané
1.
Tôi khép tôi sau khung cửa khóa kín
Sương trắng mông lung rơi tựa băng giá
Tràn lấp quanh đây căn phòng im vắng
Phòng của đôi ta cùng dĩ vãng buồn
ĐK
Một mình trong đêm khuya chập chờn cơn mê
Với nỗi cô đơn khi ta xa nhau thật rồi
Ngày tàn mau (sao) tựa bao niềm vui
Nghìn tan vỡ nặng nề tim tôi Một mình trong đêm khuya bao nỗi xót xa
Đã hết thôi trông mong khi nao em về
Dù vì em, tôi đã cưu mang bao nhiêu tháng ngày
Xin em đừng mang đi xa, trái tim tình yêu
2.
Gió hú than van trên tầng ống khói
Từng nhánh cây khô im lìm rơi lá
Thời khắc trôi qua ngân dài như nhắc
Lời nói trong tim ngàn nỗi chán chường
3.
Mọi thứ quanh đây vẫn còn như cũ
Hình bóng em yêu mơ hồ đâu đó
Mùi nước hoa xưa nghe thầm vương vấn
Sao cánh hoa kia khô héo mất rồi
Seul ce soir
1.
Je viens de fermer ma fenêtre
Le brouillard qui tombe est glacé
Jusque dans ma chambre il pénètre
Notre chambre où meurt le passé
Refrain:
Je suis seul ce soir avec mes rêves
Je suis seul ce soir sans ton amour
Le jour tombe, ma joie s'achève
Tout se brise dans mon cœur lourd Je suis seul ce soir avec ma peine
J'ai perdu l'espoir de ton retour
Et pourtant je t'aime encore et pour toujours
Ne me laisse pas seul sans ton amour
2.
Dans la cheminée le vent pleure
Les roses s'effeuillent sans bruit
L'horloge, en marquant les quarts d'heure,
D'un son grêle berce l'ennui
3.
Tout demeure ainsi que tu l'aimes
Dans ce coin par toi dédaigné
Mais si ton parfum flotte même
Ton dernier bouquet s'est fané
NT: Một ca khúc thời Thế Chiến Thứ Hai. Seul ce soir, còn có tên là Je suis seule ce soir, đã là một tâm ca của những người có thân nhân phải xa nhà vì chiến trận. Đêm mùa lạnh lẽo, người thiếu phụ chạnh nhớ đến người mình yêu. Tim tan vỡ. Lòng sầu khổ. Nghe y chang những ca khúc của thời chiến chinh Việt Nam.
Có một buổi chiều, ngồi trên balcon ngắm mặt trời lặn, nghe Emilie-Claire Barlow chậm rãi hát ca khúc xưa. Tuy không còn chiến tranh, nhưng tâm tư tôi vẫn rúng động. Tôi tự hỏi, tình cảm ly biệt chung chung của nhân loại đã làm tôi bàng hoàng, hay là vết sẹo của chiến tranh đã ghi sâu trong thời mới lớn làm tôi xót xa như vậy.
LV: Đây là một nhạc phẩm lạ với tôi. Nhưng cái tâm ý của kẻ một mình trong đêm thì không xa lạ gì. Phần lớn những cảm xúc, hứng khởi về nhạc đều đến với tôi trong những phút giây im lặng của những giờ cuối trong ngày. Vì thế nên tôi đón nhận ngay được nét tĩnh mịch, sâu lắng của giai điệu này dù nó đã rất xa xưa. Tôi nghe. Và cảm động. Và cho rằng Ngô Nhật Trường cũng có cảm xúc này.