Tôi muốn giấu dòng sông trong mỗi túi.
tôi muốn giấu mặt trời trong mỗi túi.
như hòn bi, viên kẹo thuở xa, xưa.
trong khốn đốn, tôi kiếm tìm mật ngọt.
thương con ong mù mắt hỏi đường về.
nghe phù sa bên lở gọi bên bồi.
như kỷ niệm có khi không về nữa!
mất hay còn vẫn chỉ một tôi thôi.
tôi muốn giấu giọt lệ em mỗi túi
và nụ cười xấu hổ (mãi… hai mươi?)
lệ sẽ hết và, nụ cười sẽ tắt!!!
như đôi ta, chẳng thể mãi lên mười.
tôi muốn giấu buồn / vui em mỗi túi.
chia đều cho những buổi tối ắng yên.
những năm, tháng qua đi, làm mặt lạ…
mỗi con đường na một xót xa, riêng.
tôi muốn giấu ngày mưa trong mỗi túi.
khi em còn như tượng thiếu đôi tay.
thiếu đôi mắt, ngu ngơ hồn thơ dại.
trong vết răng tôi cắn ngập vai, mời.
tôi muốn giấu một điều… ai cũng biết:
ta yêu nhau từ thuở nắng chưa về.
trăng chưa nhú và, trần gian rất lạnh.
những chân trời chưa biết dắt nhau, đi.
tôi muốn giấu hình em trong mỗi túi
để khi cần, tôi sẽ gọi… “ấy ơi!”
không ai đáp! vì chẳng ai nghe rõ!
tiếng tôi kêu? hay ngựa gục bên đồi?!?
và cứ thế. một ngày kia, em sẽ:
thấy tên tôi trong cột báo… “chia buồn”.
Du Tử Lê
(sept. 2017)