Nhạc & lời: Cole Porter
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Trình bày: Nguyễn Thảo
Phòng thâu: ElevenSixteen
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc
Khi Ta Nói Câu Từ Ly
Câu chia ly, khi ta chia tay
Tim chết theo hao mòn
Câu chia ly, khi ta chia tay
Còn bao vương vấn trong tâm hồn
Ôi cao xanh kia có hay
Dù đã biết đường đời trăm hướng
Chẳng có xót thương tôi sao
Mà xui khiến ta rời nhau?
Khi em đang vui say bên tôi
Tôi thấy xuân đang về
Nghe đâu đây đôi chim hoan ca
Rộn ràng như hát vang câu thề
Ôi câu hát yêu thiết tha
Mà sao đã đột nhiên
Thành điệu buồn đầy xót xa
Khi đôi ta nói câu từ ly
Ev’ry Time We Say Goodbye
Ev’ry time we say goodbye
I die a little
Ev’ry time we say goodbye
I wonder why a little
Why the Gods above me
Who must be in the know
Think so little of me
They allow you to go
When you’re near there’s such an air
of spring about it
I can hear a lark somewhere
Begin to sing about it
There’s no love song finer
But how strange a change
From major to minor
Ev’ry time we say goodbye
NT: Lại một nhạc phẩm kinh điển Jazz viết bởi Cole Porter, nhạc sĩ có tầm vóc của Mỹ. Nhạc phẩm ngắn gọn này được chiếu cố bởi nhiều ca sĩ vì cái nét lãng mạn của bài. Nhất là vào gần đoạn kết, ông tả lại mối tình đang nồng nàn như một câu nhạc rộn ràng nhưng bỗng nhiên buồn thảm như "giai điệu đổi từ trưởng qua thứ" (và lẽ dĩ nhiên, giai điệu đổi theo lời hát). Thật là bóng bẩy và thú vị. Tôi đã cố giữ mấy chữ major và minor, nhưng khi hát lên, tôi thấy có điều gì thật không ổn. Quá gượng ép. Thành ra phiên bản cuối đã phải đành trả lại mấy chữ major với minor cho tác giả.
LV: Jazz ballad của Cole Porter! Tôi không nghĩ ra cách chơi nào khác cho nhạc phẩm này ngoài cách chơi jazz ballad thật chậm. Tôi dùng piano ở đoạn đầu để giúp bạn dẫn dắt người nghe vào bài, sau đó là tiếng trống vào để tạo nhịp nhàng ở đoạn kế, thế thôi! Giai điệu dễ dàng đẩy đưa giúp cho việc phối khí cũng xẩy ra một cách tự nhiên. Xin đừng hỏi tôi tại sao vì tôi thật không có câu trả lời thỏa đáng. Hòa âm được giữ khá đơn giản vì tôi cho rằng tiếng hát của bạn trong giai điệu mùi mẫn này đã có đủ sức thuyết phục với người nghe. Giống như là "để đây và không cần nói gì thêm nữa".
NT: À thì ra thế. Hèn chi tôi cảm thấy đoạn nhạc mở đầu rất "vắng vẻ". Sau khi thử nhiều cách "nhập đề", tôi đã quyết định phải hát thật thầm thì rồi từ từ tăng cường độ để phù hợp với giàn nhạc. Điệu ballad chậm khiến tôi phải xử dụng kỹ thuật ngân và giữ hơi mà chính tôi vẫn thường bị chỉ trích là "không biết ngân" vì thích hát... không ngân. Nhưng thôi, thời đã thế, thế thời phải thế.
nguồn