Tuổi thanh xuân và em
Như bóng mây chỉ một lần qua cửa
Bay bay hoài cho hết kiếp phiêu du
Em đi rồi cho mái tóc thiên thu
Tình đôi ta nay đã thành thuở trước
Chỉ một lần cùng sóng biển có nhau
Em và tôi, tình chẳng có trước sau
Thương tuổi trẻ bóng chiều vàng bến cũ
Đôi tình nhân dưới bóng chùa tình tự
Rồi ra đi cho tiếng kệ kinh buồn
Anh như nhà sư chưa thoát khỏi trầm luân
Chiều thanh thản nghe lòng còn trần lụy
Mưa tha hương thấy đường về cố lý
Đêm mịt mùng có ánh mắt em xưa
Tiếng còi tàu trong hoang tịch trời mua
Đời ta chỉ là nhà ga kỷ niệm
Gió trường giang vẫn ngàn năm bỏ bến
Trăng đầu non cứ trẻ mãi không già
Tuổi trẻ, cuộc tình, rồi cũng phôi pha
Xin trả lại muôn đời cho trái đất
Trần Văn Nam