có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 3 11, 2018

Ai khúc




Nhạc: Earle Hagen 
Lời: Dick Rogers 
Lời Việt: Nguyễn Thảo 
Trình bày: Lê Vũ 
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ 
Thâu & final Mix: LeVuMusic Studio 
Photo & graphics: MarcMarc


Ai Khúc 

Nhạc buồn vang theo bước dài 
Lắng sâu trong lòng phố đêm 
Dù nghìn sao kia giữa trời 
Có ta vẫn còn ngờ bóng đêm 

Nhạc buồn lê thê tái hồi 
Khúc ai viết từ con phố đây 
Muộn phiền chia ly khắc khoải 
Bám theo ta từng phút giây 

Vấn vương điệu nhạc đêm 
Xoáy xoay vào con tim 
Níu chân dừng nơi đây dẫu còn mình ta 
Phải chăng từ cơn mơ 
Thế nhưng tự nhiên thôi 
Nước mắt tuôn rơi 
Trở trăn đêm dài 

Khúc ca nào bi ai 
Khẽ run lạnh trăng xanh 
Khúc đơn điệu hoài mang của kẻ tình nhân 
Khúc ca lời thở than 
Đớn đau cùng hân hoan 
Rên xiết trong điệu blues buồn 
Cho hết đêm trường 

Dù bình minh tan nốt sầu 
Cớ sao vẫn vọng đáy tim sâu 
Phải chăng cho ta nhớ hoài 
Phố đêm vẫn hoài khúc bi ai 


Harlem Nocturne 

Deep music fills the night 
Deep in the heart of Harlem 
And tho' the stars are bright 
The darkness is taunting me 

Oh! what a sad refrain 
A nocturne born in Harlem 
That melancoly strain 
Forever is haunting me 

The melody clings 
Around my heart strings 
It won't let me go when I'm lonely 
I hear it in dreams, 
And somehow it seems 
It makes me weep 
And I can't sleep 

An indigo tune 
It sings to the moon 
The lonesome refrain of a lover 
The melody sighs 
It laughs and it cries 
A moan in blue that wails 
The long night through 

Tho' with the dawn it's gone 
The melody lasts forever 
For lonely hearts to learn 
Of love in a Harlem Nocturne 


NT: Như tôi đã nói trước đây, nhạc phẩm Ai Khúc là một dịch bản của Harlem Nocturne. Mặc dù tôi chọn bản blues để hát Dạ Khúc Cho Nỗi Sầu, tôi cũng rất thích giọng kèn saxo buông lơi trong bản jazz. Tôi có thể mường tượng đến con phố nửa khuya bỗng vút lên tiếng nhạc não lòng.

Cũng phải nói thêm, bao nhiêu năm lang thang hang cùng ngõ hẹp của New York, tôi chưa bao giờ tìm đến khu Harlem. Tấm hình trên là một sản phẩm tưởng tượng của tôi về một địa danh gắn liền với giòng nhạc mà chúng ta đang đeo đuổi.

LV: Hôm tôi đang nghỉ đông ở NYC, bạn nhắc tôi đến Harlem vào đêm khuya để chụp hình làm nền cho bài nhạc. Tôi biết là bạn đùa vì tôi không thể nào kéo bầu đàn thê tử đến địa danh nổi tiếng này vào giữa lúc đêm đông lạnh cóng được. Thật ra tôi biết là khu phố Harlem này đã thay đổi rất nhiều và đang phát triển để thành nơi thị tứ cho dân cư mọi nơi. Cho nên cái hình ảnh về phố Harlem trong trí tưởng tượng của bạn có lẽ không còn như thế nữa.