có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 11 12, 2017

Hết Muốn Đùa Vui




Nhạc & lời: Duke Ellington
Lời: Bob Russell
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Ngô Nhật Trường
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Phòng thâu: Hiệp Định Studio
Mixed: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc



Hết Muốn Đùa Vui

Trốn không đi chơi cuối tuần
Nói nghe như rất đông người
Thiếu em nên trong lòng mất vui
Giờ sao hết muốn đùa vui với đời

Có đêm nao đi vũ trường
Đến nơi nhưng thôi không vào
Biết bao nhiêu người còn nhắc em
Là thôi hết muốn đùa vui với đời

Em hỡi, anh tự suy
Khi đáy tim lặng thầm
Thôi nhắc thêm làm chi
Cho bao nhớ thương ngập lòng

Biết bao nhiêu cuộc hẹn hò
Chẳng muốn đi thêm nhọc lòng
Sẽ không như lúc còn có em
Vì thôi hết muốn đùa vui với đời



Don't Get Around Much Anymore

Missed the Saturday dance
Heard they crowded the floor
Couldn't bear it without you
Don't get around much anymore

Though I'd visit the club
Got as far as the door
They'd have asked me about you
Don't get around much anymore

Darling, I guess my mind's more at ease
But nevertheless why stir up memories?

Been invited on dates
Might have gone but what for?
Awf'lly diff'rent without you
Don't get around much anymore



NT: Duke Ellington là một trong những nhạc sĩ jazz tài hoa lỗi lạc của Mỹ. Nhạc phẩm này được ông viết vào năm 1940 và có một tên khác. “Never No Lament”. Không bao giờ thở than. Và theo dạng swing, rộn ràng trong những club thời bấy giờ. Cho đến năm 1943, Bob Russell đã viết lời và ca khúc được đổi tên thành “Don’t Get Around Much Anymore”. Và vẫn tiếp tục tưng bừng với những bước nhảy lả lướt.

Trước khi biết về chút tiểu sử này, tôi vẫn thường tự hỏi sao một bài nhạc mang một tâm sự chán đời như vậy mà vẫn thường được trình diễn rất là nhộn nhịp. Nay bạn hòa âm, chậm đi một tí, rã rời hơn một tí. Tôi nghe ra được nỗi buồn của một kẻ đã lỡ mất người tình.

KeJazz lại mời Ngô Nhật Trường đóng góp trong nhạc phẩm bất hủ này. Giọng anh ngầy ngật như đang say. Nỗi say bất tận. Cơn say chất ngất. “Sẽ không như lúc còn có em.” Anh rõ ràng đang mang tâm sự. Giá mà tôi thất tình thì tôi cũng đã khóc theo anh rồi.


LV: Lúc đề nghị NNT hát bài này tôi cũng không lấy làm chắc cho lắm là anh sẽ nhận lời. Phong cách swing cổ điển này không gần gũi cho lắm với giới thưởng thức nhạc Việt đương thời. May sao NNT đã nhận lời hát ngay một cách không ngần ngại. Mừng quá! Mừng là có người hát hộ. Mừng thêm nữa là có người hưởng ứng cổ võ cho cố gắng Việt hóa nhạc jazz của bọn này. Cám ơn Ngô Nhật Trường và những bạn cộng tác khác với KeJazz.