có những điều không nói ra, chỉ ghi lại...
pn

Chủ Nhật, tháng 10 22, 2017

Sầu muộn




Nhạc: Wal-berg
Lời: Louis Hennevé
Lời Việt: Nguyễn Thảo
Trình bày: Nguyễn Thảo &. Lê Vũ
Hòa âm & phối khí: Lê Vũ
Ghi âm: ElevenSixteen
Final mix: LeVuMusic Studio
Photo & graphics: MarcMarc


Sầu Muộn

Sầu muộn day dứt khi ngày đã vơi
Sầu muộn theo mãi, cũng đành thế thôi
Từng ngày qua trong cơn say sưa, 
rượu chát cùng khói cay để chìm bao giấc mơ
Cho đến khi sáng trời

Rồi đêm vẫn đến, mang niềm khát khao
Nặng nề con tim với ngàn đớn đau
Bầy trùng đêm râm ran trong mê 
cùng với rượu đắng cay và khói thuốc say
Đến ban ngày

Ngày mai bao nhiêu yêu thương sẽ đến cùng nắng tươi
Ta thường thầm nói bao lần như thế
Cùng ta nâng thêm đôi ba ly vì vẫn còn đến mai
Rã rời mộng ước cho dịu cơn đau

Sầu muộn như những gông cùm nhốt ta
Tình ai tha thiết bây giờ đã xa
Một chiều nao trong cơn say sưa 
cùng khói rượu mãi mê chôn vùi tận đáy sâu
Mối ưu sầu



Mélancolie

Mélancolie, un jour s'achève
Mélancolie on y peut rien
Chaque jour dans la fumée et dans l'alcool 
on noie ses rêves seuls jusqu'au matin

Et chaque nuit ça recommence
Pour torturer le cœur trop lourd
Le cafard dans la fumée et dans l'alcool 
mène a la danse jusqu'au jour

Demain y aura de l'amour et de la lumière
Peut-être bien ça m'est égale
Barman jusqu'au matin rempli mon verre
Je veux rêver que j'ai moins mal

Mélancolie tu nous enchaîne
Plus fortement qu'un grand amour
Un bon soir dans la fumée et dans l'alcool 
on noie ses peines pour toujours



NT: Một lần nào, ngồi trong một quán café, thoáng nghe Mélancolie, mới sực nhớ đến nhạc phẩm cổ điển này mình đã nghe từ hồi nhỏ. Không khí trong quán u ám. Bầu trời bên ngoài cũng ảm đạm không kém. Nghe một bài nhạc xưa thấy thật bồi hồi.

Sau đó, tìm tòi bao lâu vẫn không biết tên tác giả lẫn ca sĩ là ai.

Mãi đến gần đây, mua được CD của Jill Barber, mới biết tác giả là nhạc sĩ Pháp Wal-Berg (Voldemar Rosenberg). 

Có chuyện này thật dị hợm: vừa lúc dịch đến đoạn “le cafard dans la fumée et dans l’alcool mène a la danse”, tôi hoảng. Vội vàng text bạn “Sao kì quá, làm gì lại có con gián trong đây”… Kiểm nhiều bản trên mạng vẫn còn nguyên… con gián. Không lầm lẫn được. Cũng may bạn dẫn giải: “’Buồn như chấu cắn’ đó thôi. Dân Tây thì bị… con gián cắn”. À, ra thế.


LV: Bạn nói đây là nhạc xưa nhưng tôi thì chưa bao giờ nghe bài này. Tuy nhiên lần đầu tiên làm quen với bài qua tiếng hát Jill Barber thì tôi cũng cảm được cái nét xa xưa của giòng nhạc. Jill Barber có cách hát nhừa nhựa rất đặc biệt khiến cho tôi hơi chột dạ khi dàn dựng bài này. Theo tôi thì chính giọng hát của ca sĩ làm cho bài nhạc trở thành đặc biệt nhưng cả tôi và bạn đều không hát được như vậy; vậy thì làm sao mang được nét đặc biệt riêng tư vào trong phiên bản này đây, tôi tự hỏi. Sau cùng tôi nẩy ra ý hát đuổi theo thành một giọng bè khác. Thực hiện xong nhưng không chắc lắm, gửi cho bạn nghe xem có ý gì khác không. Bạn trả lời là thích. Mừng quá!